Nhập vai kể truyện uylitxo trở về
Chia sẻ bởi Cao Ngọc Nam |
Ngày 26/04/2019 |
41
Chia sẻ tài liệu: nhập vai kể truyện uylitxo trở về thuộc Ngữ văn 10
Nội dung tài liệu:
UY-LIT-TRỞ VỀ
(Bài kể sáng tạo )
Nếu chiến tranh mang hội cho những ông thể hiện bản lãnh của mình thì lại khiến phụ nữ chúng tôi phải xa lìa chồng con. hai đã trôi qua,tôi vẫn chờ chàng trở về. Mặc kệ bố mẹ cứ bắt tôi phải tái hôn! Bởi vì tôi tin rằng chàng sẽ trở về. Dù mọi có nói thế nào nữa, thì tôi vẫn tin vào ấy!
Suốt bao tháng qua,có lúc tôi mệt mỏi mức muốn buông xuôi tất cả…! Nhìn những phụ nữ khác sống hạnh phúc trong sự che chở của chồng làm tim tôi nhói! Có những tôi không ngủ chỉ vì những câu hỏi:‘‘Giờ này chàng ở ? Chàng còn sống hay đãchết?! Chàng có trở về bên cạnh em chàng đã hứa hay không?...’’.Tôi nhớ chàng da diết! Nỗi nhớ ấy cứ ngày một lớn dần lên mà tôi chẳng thể nào bày tỏ đã làm trái tim tôi trở nên sắt đá. Tôi vô cảm những lời mật của bọn cầu hôn .Mặc cho tôi đã từ chối thẳng thừng bọn ấy vẫn cứ cứng ! Trái tim tôi chỉ có chàng. Duy nhất chàng thôi! Sao bọn họ không chịu hiểu thế nhỉ? Vì thế,để bọn này tôi chỉ còn một cách là ra thử thách‘‘Ai bắn chiếc cung của Uy-lít-thì tôi sẽ làm vợ đó!’’. Dù đã biết chắc rằng chẳng ai có thể làm ấy ngoài chàng …sao lòng tôi vẫn thấy lo…?
Ngày nọ,khi nằm nghỉ trong phòng,thì bỗng nhiên nhũ mẫu hối hả chạy vào báo tin rằng:‘‘Uy-lít-vẫn còn sống! Ngài đã trở về!’’. Ngay giây phút ấy,tim tôi ngừng .mắt muốn tuôn ra. Ngày mà tôi mong chờ nhất cuối cùng đã ! Tôi có thể cùng chàng ngồi tâm sự suốt . Cùng chàng tận những ngày tháng hạnh phúc đã bỏ lỡ…Tôi muốn chạy ngay ôm lấy chàng-chồng yêu quí của tôi! …nhiên có gì đó không cho tôi làm thế? Nhỡ đó không phải là chàng mà là một tên cầu hôn nào đó ở ngoài kia giả dạng rồi sao? Nếu là chàng thì…tại sao vừa trở về,chàng không chạy ôm tôi vào lòng chứ? Trong phút chốc,tôi đã để lí trí chiến thắng tình cảm của mình.
Tôi không muốn làm nhũ mẫu phật lòng nếu là chàng thì tôi và Tê-lê-mác –con trai chúng tôi sẽ nhận ra. Phải hành khất kia,có khi chỉ là một vị thần. Do bất bình bọn cầu hôn nên đã ra tay giết hết bọn chúng. Còn chàng? Uy-lít-..…có lẽ chàng đã chết rồi...không tình với ý nghĩ của tôi,nhũ mẫu chắc chắn rằng bà đã nhìn thấy vết sẹo trên chân chàng-vết sẹo do bị nanh trắng của con lợn lòi để lại. Không những thế bà còn thề nữa. Quả thật tôi rất bối rối…
hành khất kia có vết sẹo trên chân…là Uy-lít-cũng có vết sẹo giống thế.Là chàng thật sao? Không! Không thể nào ! Có lẽ chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên thôi. Sao chiếc cầu thang hôm nay lại dài ra thế nhỉ? Hay là do tâm trạng của tôi? Nguời hành khất kia mặt mũi ra sao? Có giống chàng không? Lòng tôi quả thật rất lo lắng. Nếu là chàng thì tôi phải làm sao? Chạy ôm lấy chàng,bày tỏ tình cảm mà tôi đã giấu kín bấy lâu nay với chàng hay tạo một khoảng cách và tránh xa chàng ra? Ôi tôi muốn vỡ tung ra mất! Vừa nhìn thấy chàng,tôi thật không thể nào tin ! Sao….sao…chàng lại ở trong bộ dạng thế?
Cả không gian chìm trong im lặng cho khi Tê-lê-mác lên tiếng trách tôi. Nghe con trai nói mẹ nó thế,lòng tôi lắm. nó hiểu tâm trạng của mẹ nó thế nào chứ? Tê-lê-mác bảo tôi:‘‘Sao mẹ có thể lạnh lùng thế? Cha con sau ngần ấy mới trở về mà mẹ chẳng một lời hỏi han?’’. Có lẽ con nói Tê-lê-mác ạ. mẹ mong con sẽ hiểu cho mẹ. Một mình nuôi con khôn lớn,quyết ‘‘kiên chờ cha con trở về…Con có biết trong khoảng thời gian ấy mẹ mệt mỏi và thế nào không? Mẹ không muốn làm mọi phải lo cho mẹ nên mẹ đã tạo một vỏ bọc cứng rắn và lạnh lùng cho mình. Con có biết mẹ cũng nhớ cha nào không?
(Bài kể sáng tạo )
Nếu chiến tranh mang hội cho những ông thể hiện bản lãnh của mình thì lại khiến phụ nữ chúng tôi phải xa lìa chồng con. hai đã trôi qua,tôi vẫn chờ chàng trở về. Mặc kệ bố mẹ cứ bắt tôi phải tái hôn! Bởi vì tôi tin rằng chàng sẽ trở về. Dù mọi có nói thế nào nữa, thì tôi vẫn tin vào ấy!
Suốt bao tháng qua,có lúc tôi mệt mỏi mức muốn buông xuôi tất cả…! Nhìn những phụ nữ khác sống hạnh phúc trong sự che chở của chồng làm tim tôi nhói! Có những tôi không ngủ chỉ vì những câu hỏi:‘‘Giờ này chàng ở ? Chàng còn sống hay đãchết?! Chàng có trở về bên cạnh em chàng đã hứa hay không?...’’.Tôi nhớ chàng da diết! Nỗi nhớ ấy cứ ngày một lớn dần lên mà tôi chẳng thể nào bày tỏ đã làm trái tim tôi trở nên sắt đá. Tôi vô cảm những lời mật của bọn cầu hôn .Mặc cho tôi đã từ chối thẳng thừng bọn ấy vẫn cứ cứng ! Trái tim tôi chỉ có chàng. Duy nhất chàng thôi! Sao bọn họ không chịu hiểu thế nhỉ? Vì thế,để bọn này tôi chỉ còn một cách là ra thử thách‘‘Ai bắn chiếc cung của Uy-lít-thì tôi sẽ làm vợ đó!’’. Dù đã biết chắc rằng chẳng ai có thể làm ấy ngoài chàng …sao lòng tôi vẫn thấy lo…?
Ngày nọ,khi nằm nghỉ trong phòng,thì bỗng nhiên nhũ mẫu hối hả chạy vào báo tin rằng:‘‘Uy-lít-vẫn còn sống! Ngài đã trở về!’’. Ngay giây phút ấy,tim tôi ngừng .mắt muốn tuôn ra. Ngày mà tôi mong chờ nhất cuối cùng đã ! Tôi có thể cùng chàng ngồi tâm sự suốt . Cùng chàng tận những ngày tháng hạnh phúc đã bỏ lỡ…Tôi muốn chạy ngay ôm lấy chàng-chồng yêu quí của tôi! …nhiên có gì đó không cho tôi làm thế? Nhỡ đó không phải là chàng mà là một tên cầu hôn nào đó ở ngoài kia giả dạng rồi sao? Nếu là chàng thì…tại sao vừa trở về,chàng không chạy ôm tôi vào lòng chứ? Trong phút chốc,tôi đã để lí trí chiến thắng tình cảm của mình.
Tôi không muốn làm nhũ mẫu phật lòng nếu là chàng thì tôi và Tê-lê-mác –con trai chúng tôi sẽ nhận ra. Phải hành khất kia,có khi chỉ là một vị thần. Do bất bình bọn cầu hôn nên đã ra tay giết hết bọn chúng. Còn chàng? Uy-lít-..…có lẽ chàng đã chết rồi...không tình với ý nghĩ của tôi,nhũ mẫu chắc chắn rằng bà đã nhìn thấy vết sẹo trên chân chàng-vết sẹo do bị nanh trắng của con lợn lòi để lại. Không những thế bà còn thề nữa. Quả thật tôi rất bối rối…
hành khất kia có vết sẹo trên chân…là Uy-lít-cũng có vết sẹo giống thế.Là chàng thật sao? Không! Không thể nào ! Có lẽ chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên thôi. Sao chiếc cầu thang hôm nay lại dài ra thế nhỉ? Hay là do tâm trạng của tôi? Nguời hành khất kia mặt mũi ra sao? Có giống chàng không? Lòng tôi quả thật rất lo lắng. Nếu là chàng thì tôi phải làm sao? Chạy ôm lấy chàng,bày tỏ tình cảm mà tôi đã giấu kín bấy lâu nay với chàng hay tạo một khoảng cách và tránh xa chàng ra? Ôi tôi muốn vỡ tung ra mất! Vừa nhìn thấy chàng,tôi thật không thể nào tin ! Sao….sao…chàng lại ở trong bộ dạng thế?
Cả không gian chìm trong im lặng cho khi Tê-lê-mác lên tiếng trách tôi. Nghe con trai nói mẹ nó thế,lòng tôi lắm. nó hiểu tâm trạng của mẹ nó thế nào chứ? Tê-lê-mác bảo tôi:‘‘Sao mẹ có thể lạnh lùng thế? Cha con sau ngần ấy mới trở về mà mẹ chẳng một lời hỏi han?’’. Có lẽ con nói Tê-lê-mác ạ. mẹ mong con sẽ hiểu cho mẹ. Một mình nuôi con khôn lớn,quyết ‘‘kiên chờ cha con trở về…Con có biết trong khoảng thời gian ấy mẹ mệt mỏi và thế nào không? Mẹ không muốn làm mọi phải lo cho mẹ nên mẹ đã tạo một vỏ bọc cứng rắn và lạnh lùng cho mình. Con có biết mẹ cũng nhớ cha nào không?
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Cao Ngọc Nam
Dung lượng: |
Lượt tài: 3
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)