Nếu trẻ con trở thành công cụ "trả thù" nghèo khó
Chia sẻ bởi Tuyết Nga Vđ |
Ngày 26/04/2019 |
61
Chia sẻ tài liệu: Nếu trẻ con trở thành công cụ "trả thù" nghèo khó thuộc Giáo dục công dân 12
Nội dung tài liệu:
Nếu con trẻ thành công cụ "trả thù" nghèo khó
- Thế hệ trẻ bây giờ quá yểu điệu, quá ẻo lả, rất “bấy”. Chúng nghiễm nhiên là “cái rốn của vũ trụ”. Khi không được thỏa mãn dục vọng thì dùng ngay “vũ khí tự tử”. Chuyện kể rằng trên một chuyến đò qua sông. Có một ông tiến sĩ đi tây về huyên thuyên với ông lái đò: - Ông có biết Liên Xô ở đâu không? - Dạ, không – bác lái đò đáp. - Ông có biết vận tốc ánh sáng đo bằng gì không? - Dạ, không! - Ông có biết ... có biết… có biết… - Không….không… không… - Đò thủng! bác lái đò kêu! “Ông tiến sĩ ơi nhảy xuống bơi thôi”? - Cứu! Cứu! Cứu! Câu chuyện bây giờ vẫn không cũ. Tôi gốc là một tiến sĩ toán lý nhưng từ khi đi làm chưa bao giờ tính tích phân, chưa bao giờ tính sin, tính cos… Chắc nhiều bạn đọc cũng chẳng hơn gì tôi. Học, học và học. “Vũ khí cạnh tranh mạnh nhất là học nhanh hơn đối thủ”. Học nhanh chưa đủ, quan trọng hơn là phải học đúng. Mục đích cuối cùng của sự học là sống sung sướng. Nhiều khi ta quên mất rằng muốn sung sướng thì phải sống đã. Cái đáng sợ nhất của xã hội bây giờ không chỉ là thiếu kiến thức. 12 người đã chết trong vụ đắm tàu trên Vịnh Hạ Long. Những rủi ro như vậy ai mà biết trước. Muốn thành đạt phải sinh tồn.
Tìm kiếm nạn nhân đắm tàu trong vụ đắm tàu trên vịnh Hạ Long làm 12 người chết. Ảnh VNN
Thế hệ trẻ - tương lai của đất nước biết rất nhiều, nếu tranh luận chúng có thể hơn hẳn các bậc cha anh. Về mặt sành điệu và hưởng thụ thì miễn bàn. Mỗi tội thế hệ trẻ bây giờ quá yểu điệu, quá ẻo lả, rất “bấy”. Thế hệ trẻ bây giờ là thế hệ trẻ “lồng kính”. Chúng là nạn nhân, là công cụ của sự “trả thù”, “giải quyết khâu oai” của bố mẹ được che đậy bằng luận điệu “yêu thương” và chúng nghiễm nhiên là “cái rốn của vũ trụ”. Được ăn chơi được phá phách trong sự bao bọc che chắn là lẽ đương nhiên. Khi không được thỏa mãn dục vọng thì dùng ngay “vũ khí tự tử”.
Đâu rồi nhân cách Việt, khí phách trẻ, hào khí Việt của thời chiến chinh. Đến bao giờ mới sự học mới đưa đất nước Việt “sánh vai với các cường quốc năm châu?" Ngày xưa đói quá, nhục quá bây giờ dùng con để mình thể hiện để mình oai – “Ngày xưa ta không bằng ai, bây giờ con ta không ai bằng”. Thực sự bây giờ tôi mới ngấm giá trị câu dạy của các cụ xưa “thương cho roi, cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”.
- Thế hệ trẻ bây giờ quá yểu điệu, quá ẻo lả, rất “bấy”. Chúng nghiễm nhiên là “cái rốn của vũ trụ”. Khi không được thỏa mãn dục vọng thì dùng ngay “vũ khí tự tử”. Chuyện kể rằng trên một chuyến đò qua sông. Có một ông tiến sĩ đi tây về huyên thuyên với ông lái đò: - Ông có biết Liên Xô ở đâu không? - Dạ, không – bác lái đò đáp. - Ông có biết vận tốc ánh sáng đo bằng gì không? - Dạ, không! - Ông có biết ... có biết… có biết… - Không….không… không… - Đò thủng! bác lái đò kêu! “Ông tiến sĩ ơi nhảy xuống bơi thôi”? - Cứu! Cứu! Cứu! Câu chuyện bây giờ vẫn không cũ. Tôi gốc là một tiến sĩ toán lý nhưng từ khi đi làm chưa bao giờ tính tích phân, chưa bao giờ tính sin, tính cos… Chắc nhiều bạn đọc cũng chẳng hơn gì tôi. Học, học và học. “Vũ khí cạnh tranh mạnh nhất là học nhanh hơn đối thủ”. Học nhanh chưa đủ, quan trọng hơn là phải học đúng. Mục đích cuối cùng của sự học là sống sung sướng. Nhiều khi ta quên mất rằng muốn sung sướng thì phải sống đã. Cái đáng sợ nhất của xã hội bây giờ không chỉ là thiếu kiến thức. 12 người đã chết trong vụ đắm tàu trên Vịnh Hạ Long. Những rủi ro như vậy ai mà biết trước. Muốn thành đạt phải sinh tồn.
Tìm kiếm nạn nhân đắm tàu trong vụ đắm tàu trên vịnh Hạ Long làm 12 người chết. Ảnh VNN
Thế hệ trẻ - tương lai của đất nước biết rất nhiều, nếu tranh luận chúng có thể hơn hẳn các bậc cha anh. Về mặt sành điệu và hưởng thụ thì miễn bàn. Mỗi tội thế hệ trẻ bây giờ quá yểu điệu, quá ẻo lả, rất “bấy”. Thế hệ trẻ bây giờ là thế hệ trẻ “lồng kính”. Chúng là nạn nhân, là công cụ của sự “trả thù”, “giải quyết khâu oai” của bố mẹ được che đậy bằng luận điệu “yêu thương” và chúng nghiễm nhiên là “cái rốn của vũ trụ”. Được ăn chơi được phá phách trong sự bao bọc che chắn là lẽ đương nhiên. Khi không được thỏa mãn dục vọng thì dùng ngay “vũ khí tự tử”.
Đâu rồi nhân cách Việt, khí phách trẻ, hào khí Việt của thời chiến chinh. Đến bao giờ mới sự học mới đưa đất nước Việt “sánh vai với các cường quốc năm châu?" Ngày xưa đói quá, nhục quá bây giờ dùng con để mình thể hiện để mình oai – “Ngày xưa ta không bằng ai, bây giờ con ta không ai bằng”. Thực sự bây giờ tôi mới ngấm giá trị câu dạy của các cụ xưa “thương cho roi, cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Tuyết Nga Vđ
Dung lượng: |
Lượt tài: 3
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)