NĂM CÂY SỐ VÀ RẤT NHIỀU YÊU THƯƠNG
Chia sẻ bởi Lai Thi Sen |
Ngày 10/10/2018 |
68
Chia sẻ tài liệu: NĂM CÂY SỐ VÀ RẤT NHIỀU YÊU THƯƠNG thuộc Tập đọc 5
Nội dung tài liệu:
và tên:………………………………………………….Lớp: Năm /……
KIỂM TRA
Môn :Tiếng Việt
ĐỌC THẦM : NĂM CÂY SỐ VÀ RẤT NHIỀU YÊU THƯƠNG
Khi tôi sắp học hết lớp Một thì mẹ bị ốm một trận rất nặng phải vào bệnh viện. Tôi cứ lèo nhèo đòi vào chơi với mẹ nhưng bố kiên quyết không cho. Tôi nhớ mẹ kinh khủng. Đã thế, tôi mặc kệ hết, bố không cho vào thì tôi tự đi!
Trưa, ăn cơm xong, tôi đội chiếc mũ vải, hăm hở bước ra khỏi nhà. Nhưng đường xa mà trời thì lại nắng ong ong nên nỗi háo hức ban đầu của tôi bẹp đi. Đi được nửa đường thì hai “que tăm” của con bé lớp Một như tôi mỏi rã ra. Tôi ngồi phịch xuống nhưng rồi lại bật dậy ngay. Kiểu gì thì hôm nay tôi cũng phải gặp mẹ bằng được. Đi được một đoạn thì ... phựt! Chiếc dép đáng ghét bị đứt quai. Đá sỏi được thể cứ nhè hai bàn chân của tôi mà chọc, đau buốt. Vậy mà tôi vẫn đến được ngôi chợ gần bệnh viện. Tôi biết là mẹ thích ăn bánh khoai nên mua năm cái bánh nóng mang vào.
Đến gần cổng bệnh viện, tôi ngẩn ra: Bệnh viện rộng thế thì biết mẹ ở phòng nào? Vậy là tôi ôm gói bánh chạy lung tung tới từng phòng tìm mẹ, mặc cho mỡ thấm cả vào cái áo trắng mới tinh. Đến phòng thứ mười mấy thì tôi hoảng sợ thật sự, đứng khóc ầm ĩ ở hành lang. Một bác sĩ mặc áo trắng đi qua dừng lại hỏi chuyện. Nghe tôi vừa nấc vừa nói tên và tả mẹ, bác ấy cười: “ Đi theo bác, bác biết chỗ mẹ cháu đấy!”. Tôi chạy theo bác ấy đến khu nhà ở góc bệnh viện. Mẹ đang ngồi đọc sách, thấy tôi vào thì bật dậy...
Hôm ấy, tôi nhận được một cái cốc vào trán và.... bốn cái bánh khoai. Mẹ ăn rất nhiệt tình dưới con mắt theo dõi của tôi và cũng rất nhiệt tình nhờ tôi... ăn hộ chỗ còn lại. Tôi cũng là chưa bao giờ được mẹ ôm và hôn vào má nhiều như thế.
Tôi vui quá nên cũng chẳng sợ lắm khi bố chỉnh cho một trận vì sự liều lĩnh của mình. Mãi về sau, bố mẹ vẫn chưa hết ngạc nhiên tại sao một đứa trẻ sáu tuổi lại có thể tự đi một mình quãng đường dài không dưới năm cây số như thế.
Tôi bây giờ vẫn là một đứa rất thích xê dịch. Hễ có cơ hội là tôi sẵn sàng khoác ba lô to vật vã lên lưng, đi. Nhưng chưa có chuyến đi nào nhớ lâu như lần đi thăm mẹ ốm hôm ấy. Đó là chuyến “du lịch bụi” đầu tiên của con bé sáu tuổi như tôi. Chuyến đi dài năm cây số và rất nhiều yêu thương!
(Theo Đào Thị Hồng Hạnh)
A. ĐỌC HIỂU : Khoanh tròn vào chữ cái trước ý trả lời đúng:
1. Mẹ ốm, bạn nhỏ quyết định điều gì?
a. Tự tìm đến bệnh viện thăm mẹ. b. Thuyết phục bố đưa đi thăm mẹ.
c. Ở nhà chờ mẹ từ bệnh viện về. d. Đón xe đến bệnh viện thăm mẹ.
2. Những khó khăn nào bạn nhỏ đã gặp phải trên đường đến bệnh viện thăm mẹ?
a. Đường xa, trời nóng. b. Chân mỏi rã rời, dép đứt
c. Trời mưa, đường rất trơn d. Đá sỏi chọc vào chân
3. Theo em, vì sao hôm đó bạn nhỏ lại được mẹ ôm và hôn vào má nhiều như thế?
a. Vì trông bạn lúc đó rất xinh và đáng yêu. b. Vì mẹ bạn lo lắng cho bạn.
c. Vì mẹ bạn yêu bạn và rất cảm động trước tình cảm của bạn. d. Vì mẹ bạn luôn yêu thương bạn.
4. Trong câu: “ Tôi vui quá nên cũng chẳng sợ lắm khi bố chỉnh cho một trận vì sự liều lĩnh của mình.”, sự liều lĩnh chỉ việc gì?
a. Chỉ việc một bạn nhỏ dám đến bệnh viện, gặp bác sĩ để tìm mẹ.
b. Chỉ việc một đứa trẻ biết mua bánh khoai ở chợ vào bệnh viện làm quà thăm mẹ.
c. Chỉ việc một đứa trẻ sáu tuổi, không được phép nhưng dám cãi lời bố để đến bệnh viện thăm mẹ.
d. Chỉ việc một đứa trẻ sáu tuổi tự đi một mình quãng đường dài năm cây số đến bệnh viện thăm mẹ.
5. Dòng nào nêu nhận xét đúng nhất về bạn nhỏ trong câu chuyện?
a. Bạn là người hiếu động. b. Bạn là cô bé dũng cảm, mạnh mẽ.
c. Bạn là người con hiếu thảo, giàu tình cảm. d. Bạn là một cô bé rất liều lĩnh
6. Tìm 2 từ chỉ mức
KIỂM TRA
Môn :Tiếng Việt
ĐỌC THẦM : NĂM CÂY SỐ VÀ RẤT NHIỀU YÊU THƯƠNG
Khi tôi sắp học hết lớp Một thì mẹ bị ốm một trận rất nặng phải vào bệnh viện. Tôi cứ lèo nhèo đòi vào chơi với mẹ nhưng bố kiên quyết không cho. Tôi nhớ mẹ kinh khủng. Đã thế, tôi mặc kệ hết, bố không cho vào thì tôi tự đi!
Trưa, ăn cơm xong, tôi đội chiếc mũ vải, hăm hở bước ra khỏi nhà. Nhưng đường xa mà trời thì lại nắng ong ong nên nỗi háo hức ban đầu của tôi bẹp đi. Đi được nửa đường thì hai “que tăm” của con bé lớp Một như tôi mỏi rã ra. Tôi ngồi phịch xuống nhưng rồi lại bật dậy ngay. Kiểu gì thì hôm nay tôi cũng phải gặp mẹ bằng được. Đi được một đoạn thì ... phựt! Chiếc dép đáng ghét bị đứt quai. Đá sỏi được thể cứ nhè hai bàn chân của tôi mà chọc, đau buốt. Vậy mà tôi vẫn đến được ngôi chợ gần bệnh viện. Tôi biết là mẹ thích ăn bánh khoai nên mua năm cái bánh nóng mang vào.
Đến gần cổng bệnh viện, tôi ngẩn ra: Bệnh viện rộng thế thì biết mẹ ở phòng nào? Vậy là tôi ôm gói bánh chạy lung tung tới từng phòng tìm mẹ, mặc cho mỡ thấm cả vào cái áo trắng mới tinh. Đến phòng thứ mười mấy thì tôi hoảng sợ thật sự, đứng khóc ầm ĩ ở hành lang. Một bác sĩ mặc áo trắng đi qua dừng lại hỏi chuyện. Nghe tôi vừa nấc vừa nói tên và tả mẹ, bác ấy cười: “ Đi theo bác, bác biết chỗ mẹ cháu đấy!”. Tôi chạy theo bác ấy đến khu nhà ở góc bệnh viện. Mẹ đang ngồi đọc sách, thấy tôi vào thì bật dậy...
Hôm ấy, tôi nhận được một cái cốc vào trán và.... bốn cái bánh khoai. Mẹ ăn rất nhiệt tình dưới con mắt theo dõi của tôi và cũng rất nhiệt tình nhờ tôi... ăn hộ chỗ còn lại. Tôi cũng là chưa bao giờ được mẹ ôm và hôn vào má nhiều như thế.
Tôi vui quá nên cũng chẳng sợ lắm khi bố chỉnh cho một trận vì sự liều lĩnh của mình. Mãi về sau, bố mẹ vẫn chưa hết ngạc nhiên tại sao một đứa trẻ sáu tuổi lại có thể tự đi một mình quãng đường dài không dưới năm cây số như thế.
Tôi bây giờ vẫn là một đứa rất thích xê dịch. Hễ có cơ hội là tôi sẵn sàng khoác ba lô to vật vã lên lưng, đi. Nhưng chưa có chuyến đi nào nhớ lâu như lần đi thăm mẹ ốm hôm ấy. Đó là chuyến “du lịch bụi” đầu tiên của con bé sáu tuổi như tôi. Chuyến đi dài năm cây số và rất nhiều yêu thương!
(Theo Đào Thị Hồng Hạnh)
A. ĐỌC HIỂU : Khoanh tròn vào chữ cái trước ý trả lời đúng:
1. Mẹ ốm, bạn nhỏ quyết định điều gì?
a. Tự tìm đến bệnh viện thăm mẹ. b. Thuyết phục bố đưa đi thăm mẹ.
c. Ở nhà chờ mẹ từ bệnh viện về. d. Đón xe đến bệnh viện thăm mẹ.
2. Những khó khăn nào bạn nhỏ đã gặp phải trên đường đến bệnh viện thăm mẹ?
a. Đường xa, trời nóng. b. Chân mỏi rã rời, dép đứt
c. Trời mưa, đường rất trơn d. Đá sỏi chọc vào chân
3. Theo em, vì sao hôm đó bạn nhỏ lại được mẹ ôm và hôn vào má nhiều như thế?
a. Vì trông bạn lúc đó rất xinh và đáng yêu. b. Vì mẹ bạn lo lắng cho bạn.
c. Vì mẹ bạn yêu bạn và rất cảm động trước tình cảm của bạn. d. Vì mẹ bạn luôn yêu thương bạn.
4. Trong câu: “ Tôi vui quá nên cũng chẳng sợ lắm khi bố chỉnh cho một trận vì sự liều lĩnh của mình.”, sự liều lĩnh chỉ việc gì?
a. Chỉ việc một bạn nhỏ dám đến bệnh viện, gặp bác sĩ để tìm mẹ.
b. Chỉ việc một đứa trẻ biết mua bánh khoai ở chợ vào bệnh viện làm quà thăm mẹ.
c. Chỉ việc một đứa trẻ sáu tuổi, không được phép nhưng dám cãi lời bố để đến bệnh viện thăm mẹ.
d. Chỉ việc một đứa trẻ sáu tuổi tự đi một mình quãng đường dài năm cây số đến bệnh viện thăm mẹ.
5. Dòng nào nêu nhận xét đúng nhất về bạn nhỏ trong câu chuyện?
a. Bạn là người hiếu động. b. Bạn là cô bé dũng cảm, mạnh mẽ.
c. Bạn là người con hiếu thảo, giàu tình cảm. d. Bạn là một cô bé rất liều lĩnh
6. Tìm 2 từ chỉ mức
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Lai Thi Sen
Dung lượng: 52,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)