My story
Chia sẻ bởi Hoàng Kim Quân |
Ngày 17/10/2018 |
28
Chia sẻ tài liệu: my story thuộc Ngữ văn 6
Nội dung tài liệu:
MY STORY
Người ta thường nói khi một đứa trẻ chào đời thì đó là 1 niền hạnh phúc của bố mẹ và niền vui tuổi về già của ông bà..theo tôi thì điều đó chưa chắc đã đúng….tôi cũng giống như bao đứa trẻ khác, được sinh ra và lớn lên trong tình cảm bố mẹ,khi đó tôi chỉ biết cười và nói những câu bỡ ngỡ…cuộc sống của tôi thay đổi từ khi tôi lên 5 tuổi…lúc đó tôi chuyển lên ở cùng bà ngoại…không hiểu sao tôi thấy mình ở với bà ngoại lại thích hơn ở với bố mẹ..tôi cứ tưởng cuộc sống của tôi sẽ đẹp đẽ hơn , hạnh phúc hơn khi ở cùng với bà..tôi không biết tại sao mình lại dành tình cảm của mình cho bà nhiều hơn so với bố mẹ..có phải tôi sống với bà từ nhỏ cho đến giờ chăng hay kiếp trước tôi và bà có quan hệ gì đó……………………….
( 7 năm sau)….càng lớn tôi thấy cuộc sống của mình càng hạnh phúc, tuy tôi thiếu thốn tình cảm bố mẹ nhưng bù lại tôi lại được bà ngoại thương yêu hết mực…bà rất thương tồi,,tôi muốn gì, ăn gì bà cũng cho, cũng cố mua bằng được…không hiểu sao bà lại thương tôi đến thế…cũng chính vì bà quá thương yêu tôi nên cũng có 1 số cô gì, cậu bên ngoại ghen tị, vì tôi là cháu ngọi mà được bà yêu thương hơn cháu nội….tôi cũng rất buồn nhưng biết làm sao được..dù gì thì tôi cũng ở với bà suốt 17 năm rồi..tôi yêu bà nhiều lắm…cũng có lần tôi cãi nhau với bà,,tôi biết là mình sai với tuổi trẻ bùng bột nên việc đó là không thể tránh khỏi…rồi một ngày cậu tôi về..biết tin tôi cũng mừng lắm…nhưng khi gặp cậu xong với cái anh mắt cậu nhìn tôi thì tôi biết có điều gì đó mà tôi không thể giải thích được…Mỗi năm cậu về bà một đến hai lần gì đó..có lần thì 3 hay 4 năm mới về 1 lần…..tôi cũng chẳng nhớ cái ngày đó là ngày nào nữa…và rôi tôi bị đuổi ra khỏi nhà bà ngoại…cái cảm giác ấy thật không thể diễn tả nỗi….và lần đầu tiên tôi bị đối xử như vậy trong khi tôi không làm gì có lỗi cả….tôi cứ tưởng rằng cậu cũng yêu thương tôi như bao đứa cháu khác nhưng đó lại là sai lầm…dường như có sự cách biệt giàu và nghèo ở đây….nhà bà ngoại tôi có 7 người con..ai cũng giàu rieengnhaf tôi thì nghèo nhất…có pải chính điều đó đã làm cho con người ta thay đởi trong cách ứng xử chăng….càng ngày tôi càng thấy cậu càng gét tôi…ánh mắt của cậu nhìn tôi làm tôi không thể nào quyên được…cậu lúc nào cũng muốn tìm cáh để nói tôi bằng được..nhớ năm đó. Đêm mùng một tết cậu uống rượu say thế là nổi giận đuổi tôi ra khỏi nhà…và cũng có 1 lần như vậy nữa…tôi cos tìm hiểu ra tại sao cậu lại gét tôi như vậy…và rồi tôi biết lái do là do bafngoaij thương yêu tôi hơn con cậu ấy…một phần cũng là do bố mẹ tôi có xích mích vời cậu..mâu thuẫn càng ngày càng lớn..tôi không biết sao nữa….tôi chỉ muốn khóc, muốn hét thật to cho quên đi nỗi buồn…….tôi cảm thấy đau khổ lắm….Càng ngày cậu càng nghét tôi,,điều đó dc bộc lộ rõ trong từng hành động,ánh mắt..lời nói…trong bũa cơm..tôi ăn miếng gì cậu cũng nhìn,, cũng đếm…thực ra tôi có ăn nhiều đâu…tôi biết là tôi gắp nhiều nhưng mỗi lần gắp tôi gắp rất ít….tôi cố sống qua ngày trong sự ghen ghét của cậu….nếu không có sự động viên của bà thì tôi đã gục ngã lâu rồi…tôi biết nhà mình nghèo thì apir chịu…luôn bị ngườ thân trong nhà khinh thường,,xem rẻ mạt,,nhưng biết làm sao đây..tôi ko thể trách bố mẹ đc..có trách thì pải trách số mình sinh ra đã khổ…….và hôm nay cũng vậy….
Hôm nay thứ tư ngày 20 tháng 3 năm 2013,,,tôi mới đi học về lúc 4h 45’..vừa bước chân vào nhà cậu đã nói: mày ăn uống pải nhìn trước nhìn sau ,,thumfmif bác trang đưa về không pải để cho mày ăn đâu….tao nói mày pải nghe không thì…..tôi chawnngr nói gì,,chỉ dạ dạ vân vâng..dù gì thì cậu cũng gét tôi rồi..gét thêm chút nữa cũng chả sao….nhưng tôi phẫn uất lắm..có pải tôi muôn ăn đâu,,do hôm đó tôi dậy muộn nên không ăn sáng dc nên bà bảo lấy tạm gói mì của bác trang ăn tạm đi….do tôi ít ăn sáng bên ngoài nên tôi mới ăn chứ…..thế mà cậu cũng nói tôi cho bằng được……tôi chấp nhận hết…tôi biết mình không làm gì sai nên không sợ..cho dù cậu có đánh đập cũng
Người ta thường nói khi một đứa trẻ chào đời thì đó là 1 niền hạnh phúc của bố mẹ và niền vui tuổi về già của ông bà..theo tôi thì điều đó chưa chắc đã đúng….tôi cũng giống như bao đứa trẻ khác, được sinh ra và lớn lên trong tình cảm bố mẹ,khi đó tôi chỉ biết cười và nói những câu bỡ ngỡ…cuộc sống của tôi thay đổi từ khi tôi lên 5 tuổi…lúc đó tôi chuyển lên ở cùng bà ngoại…không hiểu sao tôi thấy mình ở với bà ngoại lại thích hơn ở với bố mẹ..tôi cứ tưởng cuộc sống của tôi sẽ đẹp đẽ hơn , hạnh phúc hơn khi ở cùng với bà..tôi không biết tại sao mình lại dành tình cảm của mình cho bà nhiều hơn so với bố mẹ..có phải tôi sống với bà từ nhỏ cho đến giờ chăng hay kiếp trước tôi và bà có quan hệ gì đó……………………….
( 7 năm sau)….càng lớn tôi thấy cuộc sống của mình càng hạnh phúc, tuy tôi thiếu thốn tình cảm bố mẹ nhưng bù lại tôi lại được bà ngoại thương yêu hết mực…bà rất thương tồi,,tôi muốn gì, ăn gì bà cũng cho, cũng cố mua bằng được…không hiểu sao bà lại thương tôi đến thế…cũng chính vì bà quá thương yêu tôi nên cũng có 1 số cô gì, cậu bên ngoại ghen tị, vì tôi là cháu ngọi mà được bà yêu thương hơn cháu nội….tôi cũng rất buồn nhưng biết làm sao được..dù gì thì tôi cũng ở với bà suốt 17 năm rồi..tôi yêu bà nhiều lắm…cũng có lần tôi cãi nhau với bà,,tôi biết là mình sai với tuổi trẻ bùng bột nên việc đó là không thể tránh khỏi…rồi một ngày cậu tôi về..biết tin tôi cũng mừng lắm…nhưng khi gặp cậu xong với cái anh mắt cậu nhìn tôi thì tôi biết có điều gì đó mà tôi không thể giải thích được…Mỗi năm cậu về bà một đến hai lần gì đó..có lần thì 3 hay 4 năm mới về 1 lần…..tôi cũng chẳng nhớ cái ngày đó là ngày nào nữa…và rôi tôi bị đuổi ra khỏi nhà bà ngoại…cái cảm giác ấy thật không thể diễn tả nỗi….và lần đầu tiên tôi bị đối xử như vậy trong khi tôi không làm gì có lỗi cả….tôi cứ tưởng rằng cậu cũng yêu thương tôi như bao đứa cháu khác nhưng đó lại là sai lầm…dường như có sự cách biệt giàu và nghèo ở đây….nhà bà ngoại tôi có 7 người con..ai cũng giàu rieengnhaf tôi thì nghèo nhất…có pải chính điều đó đã làm cho con người ta thay đởi trong cách ứng xử chăng….càng ngày tôi càng thấy cậu càng gét tôi…ánh mắt của cậu nhìn tôi làm tôi không thể nào quyên được…cậu lúc nào cũng muốn tìm cáh để nói tôi bằng được..nhớ năm đó. Đêm mùng một tết cậu uống rượu say thế là nổi giận đuổi tôi ra khỏi nhà…và cũng có 1 lần như vậy nữa…tôi cos tìm hiểu ra tại sao cậu lại gét tôi như vậy…và rồi tôi biết lái do là do bafngoaij thương yêu tôi hơn con cậu ấy…một phần cũng là do bố mẹ tôi có xích mích vời cậu..mâu thuẫn càng ngày càng lớn..tôi không biết sao nữa….tôi chỉ muốn khóc, muốn hét thật to cho quên đi nỗi buồn…….tôi cảm thấy đau khổ lắm….Càng ngày cậu càng nghét tôi,,điều đó dc bộc lộ rõ trong từng hành động,ánh mắt..lời nói…trong bũa cơm..tôi ăn miếng gì cậu cũng nhìn,, cũng đếm…thực ra tôi có ăn nhiều đâu…tôi biết là tôi gắp nhiều nhưng mỗi lần gắp tôi gắp rất ít….tôi cố sống qua ngày trong sự ghen ghét của cậu….nếu không có sự động viên của bà thì tôi đã gục ngã lâu rồi…tôi biết nhà mình nghèo thì apir chịu…luôn bị ngườ thân trong nhà khinh thường,,xem rẻ mạt,,nhưng biết làm sao đây..tôi ko thể trách bố mẹ đc..có trách thì pải trách số mình sinh ra đã khổ…….và hôm nay cũng vậy….
Hôm nay thứ tư ngày 20 tháng 3 năm 2013,,,tôi mới đi học về lúc 4h 45’..vừa bước chân vào nhà cậu đã nói: mày ăn uống pải nhìn trước nhìn sau ,,thumfmif bác trang đưa về không pải để cho mày ăn đâu….tao nói mày pải nghe không thì…..tôi chawnngr nói gì,,chỉ dạ dạ vân vâng..dù gì thì cậu cũng gét tôi rồi..gét thêm chút nữa cũng chả sao….nhưng tôi phẫn uất lắm..có pải tôi muôn ăn đâu,,do hôm đó tôi dậy muộn nên không ăn sáng dc nên bà bảo lấy tạm gói mì của bác trang ăn tạm đi….do tôi ít ăn sáng bên ngoài nên tôi mới ăn chứ…..thế mà cậu cũng nói tôi cho bằng được……tôi chấp nhận hết…tôi biết mình không làm gì sai nên không sợ..cho dù cậu có đánh đập cũng
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Hoàng Kim Quân
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)