Luyện tập Tiếng việt
Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Thu Cuc |
Ngày 10/10/2018 |
41
Chia sẻ tài liệu: Luyện tập Tiếng việt thuộc Tập đọc 5
Nội dung tài liệu:
Tên: -----------------------------------------
BÀI TẬP TIẾNG VIỆT
5 cây số và rất nhiều yêu thương
Khi tôi sắp học hết lớp 1 thì mẹ bị ốm một trận rất nặng phải vào bệnh viện. Tôi cứ lèo nhèo đòi vào chơi với mẹ nhưng bố kiên quyết không cho. Tôi nhớ mẹ kinh khủng. Đã thế tôi mặc kệ hết, bố không cho tôi vào thăm thì tôi tự đi.
Trưa, ăn cơm xong, tôi đội chiếc mũ vải, hăm hở bước ra khỏi nhà. Nhưng đường thì xa mà trời lại nắng chang chang nên nỗi háo hức ban đầu của tôi bẹp đi. Đi được nửa đường thì hai “ que tăm” của con bé lớp 1 như tôi mỏi rã ra. Tôi ngồi phịch xuống nhưng rồi lại bật dậy ngay. Kiểu gì thì hôm nay tôi cũng phải gặp mẹ bằng được. Đi được một đoạn thì…phựt! Cái dép đáng ghét cũng đứt quai. Đá sỏi được thể cứ nhè chân của tôi mà chọc, đau buốt. Vậy mà tôi vẫn đến được cái chợ gần bệnh viện. Tôi biết mẹ thích ăn bánh khoai nên tôi mua năm cái bánh nóng mang vào.
Đến gần cổng bệnh viện, tôi ngẩn ra: Bệnh viện rộng thế thì biết mẹ ở phòng nào? Vậy là tôi ôm gói bánh chạy lung tung tới từng phòng tìm mẹ mặc cho mỡ thắm cả cái áo mới tinh. Đến một lúc, tôi hoảng sợ thật sự, đứng khóc ầm ĩ ở hành lang. Một bác sĩ đi qua dừng lại hỏi chuyện. Nghe tôi vừa nấc vừa nói tên và tả mẹ, bác ấy cười: “ Đi theo bác, bác biết chỗ mẹ cháu đấy!”. Tôi theo bác ấy đến khu nhà ở cuối bệnh viện. Mẹ đang ngồi đọc sách, mẹ thấy tôi vào thì bật dậy…
Hôm ấy tôi nhận một cái cốc vào trán và…bốn cái bánh khoai. Mẹ ăn rất nhiệt tình và nhờ tôi ăn hộ chỗ còn lại. Tôi cũng nhớ là chưa bao giờ mẹ ôm và thơm vào má tôi nhiều như thế.
Mãi về sau, bố mẹ vẫn chưa hết ngạc nhiên tại sao một đứa trẻ sáu tuổi lại có thể tự đi một mình quãng đường dài không dưới 5 cây số như thế.
Tôi bây giờ vẫn là một người rất thích xê dịch. Hễ tôi có cơ hội thì tôi sẵn sàng khoác ngay cái ba lô vật vã lên lưng, đi. Nhưng chưa có chuyến đi nào nhớ lâu như lần đi thăm mẹ ốm hôm ấy. Đó là chuyến “du lịch bụi” đầu tiên của con bé sáu tuổi như tôi. Chuyến đi dài 5 cây số và rất nhiều yêu thương.
Đào Thị Hồng Hạnh
1/ Khoanh tròn vào câu đúng nhất:
1.1 Mẹ bạn nhỏ bị ốm nằm trong bệnh viện khi bạn đang học lớp mấy?
a. Lớp 1 a. Lớp 2 a. Lớp 3
1.2 Vì sao hôm đó bạn nhỏ lại được mẹ ôm và thơm vào má nhiếu như thế?
a. Vì mẹ lo lắng cho bạn nhỏ.
b. Vì mẹ yêu bạn và rất cảm động trước tình cảm của bạn.
c. Vì hôm đó bạn rất xinh.
1.3 “Hễ tôi có cơ hội thì tôi sẵn sàng khoác ngay cái ba lô vật vã lên lưng, đi.” Từ gạch dưới trong câu:Là:
a. Danh từ b. Động từ c.Tính từ
2/ Trong bài có sử dụng các đại từ nào?
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
3/ Câu: “Hễ tôi có cơ hội thì tôi sẵn sàng khoác ngay cái ba lô vật vã lên lưng, đi.”
- Gạch dưới cặp quan hệ từ dùng trong câu. - Nêu biểu thị quan hệ của cặp quan hệ từ đó:
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
4/ Em nghĩ gì về bạn nhỏ trong câu chuyện trên?
5/ Câu: “Tôi biết mẹ thích ăn bánh khoai nên tôi mua năm cái bánh nóng mang vào.” Có quan hệ từ là:
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
6/Câu: “ Mẹ đang ngồi đọc sách say mê.” Tìm danh từ, tính từ, động từ
- Danh từ:…………………………………………..
- Tính từ:…………………………………………..
- Động từ:………………………………………
7/ Đặt câu ghép với cặp quan hệ từ: “ Nếu … thì”
Tên: ……………………………………
Lớp:…………
BÀI TẬP TIẾNG VIỆT
Con voi và người quản tượng già
Ngày xưa, vào đời nhà Lê, nhà vua có nuôi một con voi rất khôn, dùng để cỡi. Voi có 3 cái đai bằng vàng đeo chặt ở cổ. Đến thời Lê mạt vận, con voi không chịu ở với ai nữa. Voi bỏ vào núi ở Truông Đay Thùng. Người quản tượng (giữ voi) có tên là đội Mậu cũng về hưu. Năm 70 tuổi, ông đau yếu, nhà nghèo không tiền mua thuốc, ông phải lên núi kiếm rễ cây làm thuốc. Đang lúc ông lom khom đào rễ cây, thì con voi chạy đến, nhận diện ra
BÀI TẬP TIẾNG VIỆT
5 cây số và rất nhiều yêu thương
Khi tôi sắp học hết lớp 1 thì mẹ bị ốm một trận rất nặng phải vào bệnh viện. Tôi cứ lèo nhèo đòi vào chơi với mẹ nhưng bố kiên quyết không cho. Tôi nhớ mẹ kinh khủng. Đã thế tôi mặc kệ hết, bố không cho tôi vào thăm thì tôi tự đi.
Trưa, ăn cơm xong, tôi đội chiếc mũ vải, hăm hở bước ra khỏi nhà. Nhưng đường thì xa mà trời lại nắng chang chang nên nỗi háo hức ban đầu của tôi bẹp đi. Đi được nửa đường thì hai “ que tăm” của con bé lớp 1 như tôi mỏi rã ra. Tôi ngồi phịch xuống nhưng rồi lại bật dậy ngay. Kiểu gì thì hôm nay tôi cũng phải gặp mẹ bằng được. Đi được một đoạn thì…phựt! Cái dép đáng ghét cũng đứt quai. Đá sỏi được thể cứ nhè chân của tôi mà chọc, đau buốt. Vậy mà tôi vẫn đến được cái chợ gần bệnh viện. Tôi biết mẹ thích ăn bánh khoai nên tôi mua năm cái bánh nóng mang vào.
Đến gần cổng bệnh viện, tôi ngẩn ra: Bệnh viện rộng thế thì biết mẹ ở phòng nào? Vậy là tôi ôm gói bánh chạy lung tung tới từng phòng tìm mẹ mặc cho mỡ thắm cả cái áo mới tinh. Đến một lúc, tôi hoảng sợ thật sự, đứng khóc ầm ĩ ở hành lang. Một bác sĩ đi qua dừng lại hỏi chuyện. Nghe tôi vừa nấc vừa nói tên và tả mẹ, bác ấy cười: “ Đi theo bác, bác biết chỗ mẹ cháu đấy!”. Tôi theo bác ấy đến khu nhà ở cuối bệnh viện. Mẹ đang ngồi đọc sách, mẹ thấy tôi vào thì bật dậy…
Hôm ấy tôi nhận một cái cốc vào trán và…bốn cái bánh khoai. Mẹ ăn rất nhiệt tình và nhờ tôi ăn hộ chỗ còn lại. Tôi cũng nhớ là chưa bao giờ mẹ ôm và thơm vào má tôi nhiều như thế.
Mãi về sau, bố mẹ vẫn chưa hết ngạc nhiên tại sao một đứa trẻ sáu tuổi lại có thể tự đi một mình quãng đường dài không dưới 5 cây số như thế.
Tôi bây giờ vẫn là một người rất thích xê dịch. Hễ tôi có cơ hội thì tôi sẵn sàng khoác ngay cái ba lô vật vã lên lưng, đi. Nhưng chưa có chuyến đi nào nhớ lâu như lần đi thăm mẹ ốm hôm ấy. Đó là chuyến “du lịch bụi” đầu tiên của con bé sáu tuổi như tôi. Chuyến đi dài 5 cây số và rất nhiều yêu thương.
Đào Thị Hồng Hạnh
1/ Khoanh tròn vào câu đúng nhất:
1.1 Mẹ bạn nhỏ bị ốm nằm trong bệnh viện khi bạn đang học lớp mấy?
a. Lớp 1 a. Lớp 2 a. Lớp 3
1.2 Vì sao hôm đó bạn nhỏ lại được mẹ ôm và thơm vào má nhiếu như thế?
a. Vì mẹ lo lắng cho bạn nhỏ.
b. Vì mẹ yêu bạn và rất cảm động trước tình cảm của bạn.
c. Vì hôm đó bạn rất xinh.
1.3 “Hễ tôi có cơ hội thì tôi sẵn sàng khoác ngay cái ba lô vật vã lên lưng, đi.” Từ gạch dưới trong câu:Là:
a. Danh từ b. Động từ c.Tính từ
2/ Trong bài có sử dụng các đại từ nào?
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
3/ Câu: “Hễ tôi có cơ hội thì tôi sẵn sàng khoác ngay cái ba lô vật vã lên lưng, đi.”
- Gạch dưới cặp quan hệ từ dùng trong câu. - Nêu biểu thị quan hệ của cặp quan hệ từ đó:
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
4/ Em nghĩ gì về bạn nhỏ trong câu chuyện trên?
5/ Câu: “Tôi biết mẹ thích ăn bánh khoai nên tôi mua năm cái bánh nóng mang vào.” Có quan hệ từ là:
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
6/Câu: “ Mẹ đang ngồi đọc sách say mê.” Tìm danh từ, tính từ, động từ
- Danh từ:…………………………………………..
- Tính từ:…………………………………………..
- Động từ:………………………………………
7/ Đặt câu ghép với cặp quan hệ từ: “ Nếu … thì”
Tên: ……………………………………
Lớp:…………
BÀI TẬP TIẾNG VIỆT
Con voi và người quản tượng già
Ngày xưa, vào đời nhà Lê, nhà vua có nuôi một con voi rất khôn, dùng để cỡi. Voi có 3 cái đai bằng vàng đeo chặt ở cổ. Đến thời Lê mạt vận, con voi không chịu ở với ai nữa. Voi bỏ vào núi ở Truông Đay Thùng. Người quản tượng (giữ voi) có tên là đội Mậu cũng về hưu. Năm 70 tuổi, ông đau yếu, nhà nghèo không tiền mua thuốc, ông phải lên núi kiếm rễ cây làm thuốc. Đang lúc ông lom khom đào rễ cây, thì con voi chạy đến, nhận diện ra
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Thị Thu Cuc
Dung lượng: 66,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)