Luan van cao hoc
Chia sẻ bởi Nguyễn Khoa |
Ngày 09/05/2019 |
38
Chia sẻ tài liệu: luan van cao hoc thuộc Ngữ văn 12
Nội dung tài liệu:
Chúng tôi dựa vào nhận định điểm quan trọng nhất là các khúc ngâm đã tạo thành một kiểu trữ tình mới, có tính tự sự. Đó là lối trữ tình nhập vai. Trong lời trữ tình ấy chủ thể trữ tình đóng hai vai - một vai người trần thuật, một vai người trong cuộc, người trữ tình.
Trong bản dịch Chinh phụ ngâm khúc có khá nhiều lời tự sự, có khi đó là sự giới thiệu - lời trữ tình ngoại đề: Thuở trời đất nổi cơn gió bụi/ Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên.
Đây là lời tự sự để tả hành tung của nhân vật chinh phu - trữ tình nhập vai:
Nay Hán xuống Bạch Thành đóng lại/ Mai Hồ vào Thanh Hải dòm qua
Có khi lời tự sự diễn tả cảnh chia tay:
Chốn Hàm Dương chàng còn ngảnh lại, Bến Tiêu Tương thiếp hãy trông sang!
Lời tự sự tả chân dung nhân vật:
Áo chàng đỏ tựa ráng pha, Ngựa chàng sắc trắng như là tuyết in.
Và đây là những lời trữ tình, lời than:
... Duyên đã mai cớ sao lại rủi,/ Nghĩ nguồn cơn dở dói sao đang;
(Cung oán ngâm khúc)
Lời tự sự được tác giả nhập vai vào nhân vật để phát ngôn:
Nghĩ thân phù thế mà đau,/ Bọt trong bể khổ bèo ngoài bến mê.
Và cũng trong vai người cung nữ, tác giả viết:
Càng đàn càng địch càng mê/ Càng gay gắt điệu càng tê tái lòng.
Có khi đó là sự kết hợp cảnh và tình:
Thân này uốn éo vì duyên,/ Cam công một tiếng thuyền quyên để đời.
Trong bản dịch Chinh phụ ngâm khúc có khá nhiều lời tự sự, có khi đó là sự giới thiệu - lời trữ tình ngoại đề: Thuở trời đất nổi cơn gió bụi/ Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên.
Đây là lời tự sự để tả hành tung của nhân vật chinh phu - trữ tình nhập vai:
Nay Hán xuống Bạch Thành đóng lại/ Mai Hồ vào Thanh Hải dòm qua
Có khi lời tự sự diễn tả cảnh chia tay:
Chốn Hàm Dương chàng còn ngảnh lại, Bến Tiêu Tương thiếp hãy trông sang!
Lời tự sự tả chân dung nhân vật:
Áo chàng đỏ tựa ráng pha, Ngựa chàng sắc trắng như là tuyết in.
Và đây là những lời trữ tình, lời than:
... Duyên đã mai cớ sao lại rủi,/ Nghĩ nguồn cơn dở dói sao đang;
(Cung oán ngâm khúc)
Lời tự sự được tác giả nhập vai vào nhân vật để phát ngôn:
Nghĩ thân phù thế mà đau,/ Bọt trong bể khổ bèo ngoài bến mê.
Và cũng trong vai người cung nữ, tác giả viết:
Càng đàn càng địch càng mê/ Càng gay gắt điệu càng tê tái lòng.
Có khi đó là sự kết hợp cảnh và tình:
Thân này uốn éo vì duyên,/ Cam công một tiếng thuyền quyên để đời.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Khoa
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)