KHÚC RU TCS MỘT NGÀY THÁNG 4
Chia sẻ bởi Hải Nguyên Văn |
Ngày 18/10/2018 |
34
Chia sẻ tài liệu: KHÚC RU TCS MỘT NGÀY THÁNG 4 thuộc Tiếng Anh 7
Nội dung tài liệu:
Khúc ru về Trịnh một ngày tháng Tư
Nguồn: dactrung.net
Trịnh Công Sơn vẫn là một cái tên thật xa lạ với một cậu nhóc chỉ biết sống trong không gian nhỏ hẹp của mình, một phần cũng không chịu dành thời gian để lắng nghe, cảm nhận và tìm hiểu về con người tài hoa ấy nữa…
Tôi thích nghe Quang Dũng hát - trầm ấm và đầy phiêu lãng. Và Quang Dũng là người đưa tôi đến với nhạc Trịnh… Tôi bắt đầu để tâm hơn và thấy có một sức lôi cuốn lạ kỳ, bắt đầu là những ca từ của mỗi bài hát, rất giản dị đời thường mà vẫn đầy tinh tế, thấy trong đó ngổn ngang trăm nghìn trăn trở, trăm nghìn lẽ đời mà cũng đầy chất thơ…
Những câu chữ cứ vắt lên nhau, chồng chéo lên nhau, câu nọ gọi câu kia, gắn kết thành một giai điệu ám ảnh, vương vít mãi, để rồi cứ thi thoảng vô tình lại dội lên trong nhịp sống của mình…
“Môi nào hãy còn thơm,cho ta phơi cuộc tình Tóc nào hãy còn xanh,cho ta chút hồn nhiên Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình Xin người hãy gọi tên” - (Ru ta ngậm ngùi)
“Trời còn làm mưa mưa rơi thênh thang
Từng gót chân trần em quên em quên
Ôi miền giáo đường Ngày chủ nhật buồn còn ai còn ai
Đóa hoa hồng tàn hôn lên môi
Em gầy ngón dài lời ru miệt mài Ngàn năm ngàn năm
Ru em muộn phiền - Ru em bạc lòng…” - (Tuổi đá buồn)
Nói Trịnh Công Sơn đã làm phong phú thêm vẻ đẹp của ngôn từ tiếng Việt qua âm nhạc quả thật không ngoa… Những ca từ đẹp đến mức người nghe có thể soi mình vào đó, thấy cả âm thanh, hình ảnh, sắc màu cũng những lát cắt của cuộc đời... Tất cả đều lung linh, quyến rũ đến lạ kỳ!
“Người đâu mất người, đời tôi ngốc dại tự làm khô héo tôi đây Chiều hôm thức dậy, ngồi ôm tóc dài chập chờn lau trắng trong tay”… - (Chiếc lá thu phai)
Vườn năm xưa em đã đến, nay trăng quá vô vi Giọt sương khuya rụng xuống lá, như chân ai lần về... - (Nguyệt Ca) Ta nghe nghìn giọt lệ, rớt xuống thành hồ nước long lanh... - (Như Cánh Vạc Bay) Những giọt mưa, những nụ hoa, hẹn hò gặp nhau trước sân nhà... - (Bốn Mùa Thay Lá) Sau lưng ngày con gái
Môi son đừng biếng lười
Cho ta còn mãi mãi. Chút mùi phấn hương bay... - (Yêu Dấu Tan Theo)
Nhạc sĩ Văn Cao từng nhận xét: "Trong âm nhạc của Sơn, ta không thấy dấu vết của âm nhạc cổ điển theo cấu trúc bác học phương Tây. Sơn viết hồn nhiên như thể cảm xúc nhạc thơ tự nó trào ra. Nói như nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát, người bạn già của tôi, "Trịnh Công Sơn viết dễ như lấy chữ từ trong túi ra".
Không còn những ấn tượng về một giọng ca u sầu, ủ ê buồn rũ như ngày nào, càng nghe Khánh Ly hát càng cảm nhận được sự hòa quyện tài tình của người ca sĩ này với người nhạc sĩ tài hoa… Tất nhiên, không phải tất cả bài nào của Trịnh Khánh Ly hát cũng là “đỉnh” nhất – vì mỗi ca sĩ khi đến với nhạc Trịnh, ít nhiều đều sẽ có thành công hay để lại ấn tượng của mình qua một hoặc một vài ca khúc nào đó, và tất cả cũng tùy thuộc vào gu thẩm mĩ riêng của từng người. Nhưng có thể nói nhìn ở mặt bằng chung thì Khánh Ly hát nhạc Trịnh nhiều và có nhiều bài không ai có thể vượt qua, đóng đinh vào lòng những người yêu nhạc Trịnh với những cảm xúc ám ảnh khó nguôi quên…
Sau những ồn ào hối hả của công việc, của nhịp ngày hay những khi chỉ có một mình trong đơn lặng, tôi lại tìm đến với nhạc Trịnh… Nghe và cảm nhận, để thấy, để gặp mình trong những giai điệu và ca từ ấy qua một nét tâm trạng nào đó trong rất nhiều tâm trạng, rất nhiều chiêm nghiệm về lẽ đời mà Trịnh Công Sơn đã trải qua với những trăn trơ về tình yêu, thân phận của những kiếp người...
“Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng Nắng vàng phai như một nỗi đời riêng Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh…” - (Tôi ơi đừng tuyệt vọng)
Tài hoa, quyến rũ, uyên bác… Rất nhiều ca từ dành cho Trịnh Công Sơn và âm nhạc của ông, nhưng xem ra vẫn chưa đủ, chưa đi hết được cái “tầm” của nhạc Trịnh. Cá nhân tôi cũng vậy
Nguồn: dactrung.net
Trịnh Công Sơn vẫn là một cái tên thật xa lạ với một cậu nhóc chỉ biết sống trong không gian nhỏ hẹp của mình, một phần cũng không chịu dành thời gian để lắng nghe, cảm nhận và tìm hiểu về con người tài hoa ấy nữa…
Tôi thích nghe Quang Dũng hát - trầm ấm và đầy phiêu lãng. Và Quang Dũng là người đưa tôi đến với nhạc Trịnh… Tôi bắt đầu để tâm hơn và thấy có một sức lôi cuốn lạ kỳ, bắt đầu là những ca từ của mỗi bài hát, rất giản dị đời thường mà vẫn đầy tinh tế, thấy trong đó ngổn ngang trăm nghìn trăn trở, trăm nghìn lẽ đời mà cũng đầy chất thơ…
Những câu chữ cứ vắt lên nhau, chồng chéo lên nhau, câu nọ gọi câu kia, gắn kết thành một giai điệu ám ảnh, vương vít mãi, để rồi cứ thi thoảng vô tình lại dội lên trong nhịp sống của mình…
“Môi nào hãy còn thơm,cho ta phơi cuộc tình Tóc nào hãy còn xanh,cho ta chút hồn nhiên Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình Xin người hãy gọi tên” - (Ru ta ngậm ngùi)
“Trời còn làm mưa mưa rơi thênh thang
Từng gót chân trần em quên em quên
Ôi miền giáo đường Ngày chủ nhật buồn còn ai còn ai
Đóa hoa hồng tàn hôn lên môi
Em gầy ngón dài lời ru miệt mài Ngàn năm ngàn năm
Ru em muộn phiền - Ru em bạc lòng…” - (Tuổi đá buồn)
Nói Trịnh Công Sơn đã làm phong phú thêm vẻ đẹp của ngôn từ tiếng Việt qua âm nhạc quả thật không ngoa… Những ca từ đẹp đến mức người nghe có thể soi mình vào đó, thấy cả âm thanh, hình ảnh, sắc màu cũng những lát cắt của cuộc đời... Tất cả đều lung linh, quyến rũ đến lạ kỳ!
“Người đâu mất người, đời tôi ngốc dại tự làm khô héo tôi đây Chiều hôm thức dậy, ngồi ôm tóc dài chập chờn lau trắng trong tay”… - (Chiếc lá thu phai)
Vườn năm xưa em đã đến, nay trăng quá vô vi Giọt sương khuya rụng xuống lá, như chân ai lần về... - (Nguyệt Ca) Ta nghe nghìn giọt lệ, rớt xuống thành hồ nước long lanh... - (Như Cánh Vạc Bay) Những giọt mưa, những nụ hoa, hẹn hò gặp nhau trước sân nhà... - (Bốn Mùa Thay Lá) Sau lưng ngày con gái
Môi son đừng biếng lười
Cho ta còn mãi mãi. Chút mùi phấn hương bay... - (Yêu Dấu Tan Theo)
Nhạc sĩ Văn Cao từng nhận xét: "Trong âm nhạc của Sơn, ta không thấy dấu vết của âm nhạc cổ điển theo cấu trúc bác học phương Tây. Sơn viết hồn nhiên như thể cảm xúc nhạc thơ tự nó trào ra. Nói như nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát, người bạn già của tôi, "Trịnh Công Sơn viết dễ như lấy chữ từ trong túi ra".
Không còn những ấn tượng về một giọng ca u sầu, ủ ê buồn rũ như ngày nào, càng nghe Khánh Ly hát càng cảm nhận được sự hòa quyện tài tình của người ca sĩ này với người nhạc sĩ tài hoa… Tất nhiên, không phải tất cả bài nào của Trịnh Khánh Ly hát cũng là “đỉnh” nhất – vì mỗi ca sĩ khi đến với nhạc Trịnh, ít nhiều đều sẽ có thành công hay để lại ấn tượng của mình qua một hoặc một vài ca khúc nào đó, và tất cả cũng tùy thuộc vào gu thẩm mĩ riêng của từng người. Nhưng có thể nói nhìn ở mặt bằng chung thì Khánh Ly hát nhạc Trịnh nhiều và có nhiều bài không ai có thể vượt qua, đóng đinh vào lòng những người yêu nhạc Trịnh với những cảm xúc ám ảnh khó nguôi quên…
Sau những ồn ào hối hả của công việc, của nhịp ngày hay những khi chỉ có một mình trong đơn lặng, tôi lại tìm đến với nhạc Trịnh… Nghe và cảm nhận, để thấy, để gặp mình trong những giai điệu và ca từ ấy qua một nét tâm trạng nào đó trong rất nhiều tâm trạng, rất nhiều chiêm nghiệm về lẽ đời mà Trịnh Công Sơn đã trải qua với những trăn trơ về tình yêu, thân phận của những kiếp người...
“Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng Nắng vàng phai như một nỗi đời riêng Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh…” - (Tôi ơi đừng tuyệt vọng)
Tài hoa, quyến rũ, uyên bác… Rất nhiều ca từ dành cho Trịnh Công Sơn và âm nhạc của ông, nhưng xem ra vẫn chưa đủ, chưa đi hết được cái “tầm” của nhạc Trịnh. Cá nhân tôi cũng vậy
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Hải Nguyên Văn
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)