Kể chuyện: Hoa cúc trắng
Chia sẻ bởi Đặng Thị Minh |
Ngày 03/05/2019 |
63
Chia sẻ tài liệu: Kể chuyện: Hoa cúc trắng thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
SỰ TÍCH HOA CÚC TRẮNG
Ngày xưa, có hai mẹ con nọ, sống trong một túp lều nhỏ dưới chân núi.
Bé gái tên là Thảo. Bé rất hiền lành và chăm chỉ.
Một hôm bà mẹ hái táo cho bé Thảo ăn, bị trượt chân té xuống đất và lâm bệnh.
Bé Thảo làm mọi cách, nhưng bà mẹ vẫn không tỉnh dậy. Bé Thảo thật sự lo lắng và bật khóc.
- Hu hu hu... Có ai không ? Cưú mẹ tôi với ! Có ai không ?Cứu mẹ tôi với ! Hu....hu...hu...
Bỗng, có một ông lão râu tóc bạc phơ xuất hiện. Ông lão từ từ đến bên bé Thảo và nói :
- "Làm sao con khóc ?"
Bé Thảo liền nói : "Ông là ai ? Ông từ đâu tới ?". Ông lão trả lời :
"Ta là tiên. Con có muốn ta giúp con điều gì không ?"
Cô bé liền kể hết sự tình. Nghe xong, ông tiên nói : "Nếu con muốn mẹ con tỉnh dậy, con phải lên núi tìm bông hoa màu trắng."
Nhưng con nhớ. Bông hoa có bao nhiêu cánh thì mẹ con sẽ sống được bâý nhiêu ngày.
Cô bé cám ơn ông tiên và vội vã đi ngay
Cô bé lội qua bao nhiêu con suối, qua bao nhiêu cánh rừng. Cuối cùng, cô bé đã đến được ngọn nuí cao nhất
Leo lên đến nơi, cô bé reo lên :
"Ôi nhiều hoa đẹp quá. A ! Bông hoa màu trắng kia rồi, mừng quá"
Cô bé hái bông hoa màu trắng và đếm nhanh những cánh hoa. Cô bé thảng thốt kêu lên :
"Ôi ! Hoa chỉ có năm cánh. Vậy là mẹ ta chỉ sống với ta có năm ngày nữa thôi ư ?"
Suy nghĩ một hồi, cô bé chợt reo lên : "A ! Ta sẽ xé những cánh hoa này ra làm nhiều cánh nhỏ. Và mẹ sẽ sống với ta được nhiều ngày nữa"
Nói rồi, cô bé nhẹ nhàng xé nhỏ những cánh hoa
Cô bé chạy ào về nhà. Quả nhiên, mẹ cô bé đã tỉnh dậy.
Tiên ông liền nói : "Đây là phần thưởng giành cho lòng hiêú thảo của con đâý cô bé". Nói rồi tiên ông biến mất.
Hai mẹ con vội vàng quỳ lạy cảm ơn ông tiên.
Bông hoa màu trắng mà bé Thảo đã xé làm nhiều cánh nhỏ , bây giờ người ta gọi là hoa cúc trắng.
Ngày xưa, có hai mẹ con nọ, sống trong một túp lều nhỏ dưới chân núi.
Bé gái tên là Thảo. Bé rất hiền lành và chăm chỉ.
Một hôm bà mẹ hái táo cho bé Thảo ăn, bị trượt chân té xuống đất và lâm bệnh.
Bé Thảo làm mọi cách, nhưng bà mẹ vẫn không tỉnh dậy. Bé Thảo thật sự lo lắng và bật khóc.
- Hu hu hu... Có ai không ? Cưú mẹ tôi với ! Có ai không ?Cứu mẹ tôi với ! Hu....hu...hu...
Bỗng, có một ông lão râu tóc bạc phơ xuất hiện. Ông lão từ từ đến bên bé Thảo và nói :
- "Làm sao con khóc ?"
Bé Thảo liền nói : "Ông là ai ? Ông từ đâu tới ?". Ông lão trả lời :
"Ta là tiên. Con có muốn ta giúp con điều gì không ?"
Cô bé liền kể hết sự tình. Nghe xong, ông tiên nói : "Nếu con muốn mẹ con tỉnh dậy, con phải lên núi tìm bông hoa màu trắng."
Nhưng con nhớ. Bông hoa có bao nhiêu cánh thì mẹ con sẽ sống được bâý nhiêu ngày.
Cô bé cám ơn ông tiên và vội vã đi ngay
Cô bé lội qua bao nhiêu con suối, qua bao nhiêu cánh rừng. Cuối cùng, cô bé đã đến được ngọn nuí cao nhất
Leo lên đến nơi, cô bé reo lên :
"Ôi nhiều hoa đẹp quá. A ! Bông hoa màu trắng kia rồi, mừng quá"
Cô bé hái bông hoa màu trắng và đếm nhanh những cánh hoa. Cô bé thảng thốt kêu lên :
"Ôi ! Hoa chỉ có năm cánh. Vậy là mẹ ta chỉ sống với ta có năm ngày nữa thôi ư ?"
Suy nghĩ một hồi, cô bé chợt reo lên : "A ! Ta sẽ xé những cánh hoa này ra làm nhiều cánh nhỏ. Và mẹ sẽ sống với ta được nhiều ngày nữa"
Nói rồi, cô bé nhẹ nhàng xé nhỏ những cánh hoa
Cô bé chạy ào về nhà. Quả nhiên, mẹ cô bé đã tỉnh dậy.
Tiên ông liền nói : "Đây là phần thưởng giành cho lòng hiêú thảo của con đâý cô bé". Nói rồi tiên ông biến mất.
Hai mẹ con vội vàng quỳ lạy cảm ơn ông tiên.
Bông hoa màu trắng mà bé Thảo đã xé làm nhiều cánh nhỏ , bây giờ người ta gọi là hoa cúc trắng.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Đặng Thị Minh
Dung lượng: |
Lượt tài: 1
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)