Hoa ti gôn

Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Hảo | Ngày 01/05/2019 | 91

Chia sẻ tài liệu: Hoa ti gôn thuộc Đạo đức 1

Nội dung tài liệu:

Có những điều đốt mãi chẳng thành tro
Tình yêu! Khi nó đến mang bao nhiêu điều ước vọng,để rồi khi đi cuốn trôi theo hơn thế rất nhiều. Một cuộc tình ra đi, trái tim khôn ra đôi chút,lòng lạnh lùng hơn đôi chút và ít niềm tin hơn đôi chút...
Vết thương trên tay trời trở gió lại đau
Vết thương lòng chẳng định kỳ như thế
  Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên
mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác.  
Bảo rằng hoa dáng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
Mà từng thu chết từng thu chết
Vẫn dấu trong tim bóng một người
Nếu có một ngày anh không yêu em?
Xin hãy xóa dùm em câu chuyện cũ
Xin hãy để cho tình yêu dang dở
Ngủ im lìm trong kí ức phôi pha
Có một lần vô tình ta nhìn vào mắt anh
Ta thấy hình bóng ta in trong đó
Và từ đấy ánh mắt ta không tình cờ được nữa
Để phố chiều nhuộm tím những đa mang

Những lần tình cờ cứ thế trôi đi
Rồi trái tim ta không yên bình được nữa
Mà rực lên cả một rừng hoa đỏ
Cháy vào đêm nỗi nhớ đến cồn cào
Niềm vui không thể đi vay
Nỗi buồn cho đi cũng chẳng ai dám nhận
Thôi ta đành để lẫn
Giữa đời cho gió cuốn đi ...
Nỗi nhớ như cánh chim không bao giờ biết đậu
Hoài bay theo anh về phía ấy ngút ngàn
Mà có trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng trách chi những phút xao lòng!
VÌ TRÁI ĐẤT NÀY TRÒN NÊN NHỮNG NGƯỜI YÊU
QUÝ NHAU RỒI SẼ TRỞ VỀ BÊN NHAU
THÁNG BA (for...)
Chỉ cần anh gọi tên em giữa hơi thở tháng ba
Cho em biết mình vẫn từng được nhớ
Dẫu tháng ba không hiến dâng hồng đỏ
Thì em trinh nguyên đâu chỉ một lần

Tháng ba đam mê lướt những ngón tay trần
Và khóc những điều em không còn giữ
Ở nơi đâu bao tận cùng ấp ủ
Nghe tháng ba thở sượt đầu hè

Chỉ cần tàn tro ngoảnh mặt quay đi
Cho em biết mình đã thành quá khứ
Gió tháng ba xoay những điều xưa cũ
Thôi đành thơm thảo với mình

Giọt nhạc nào lem ướt cả môi xinh
Dấu chấm than chắc gì là nước mắt
Cho em biết mình vẫn tồn tại thật
Dẫu nơi anh, cánh cửa chỉ khép hờ...
Em muốn gửi cho anh một nỗi nhớ ngọt ngào
Không có niềm đau trong nỗi buồn ngăn cách
Khi anh nghĩ về em, sẽ là nơi thiết tha nhất
Dẫu em nơi này thương với nhớ cứ bâng khuâng!
Anh xa em vầng trăng chia hai nửa
Nửa sáng nghi ngờ còn nửa khuyết chờ mong
Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Là máu thịt đời thường ai chẳng có
Cũng ngừng đập khi cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi
Gieo hành vi bạn sẽ gặt thói quen. 
Gieo thói quen, bạn sẽ gặt tính cách. 
Gieo tính cách bạn sẽ gặt số phận.  
Hạnh phúc ư ?
Ngày em sang sông
Nước mắt đầm đìa
Anh nào có biết
Khổ đau từ đây
Trắng tay từ đây
Giá ngày đó...
Có một lời anh nói
Gió giờ đây
Không quay quoắt ngang chiều (? !)
Mình xa nhau ư có lẽ nào lại thế ?
Hoàng hôn buồn giống quá màu mắt anh
Vinh quang nhất không phải là không bao giờ ngã mà là biết đứng dậy sau mỗi lần ngã.    
Lí trí có thể mách bảo ta điều ta phải tránh. Còn con tim sẽ chỉ cho ta biết điều phải làm.
Trong cuộc đời này đâu thiếu những
vết rạn nứt ...
Những muộn phiền day dứt một thuở yêu
Cho con đường xưa cỏ may giăng lối
Để giờ đây khi qua rồi nông nổi
Nuối tiếc nào cho quá khứ đã ngủ yên
Những thanh kẹo ngọt thì rất dễ mua,nhưng một trái tim ngọt ngào thì rất khó kiếm.Cuộc sống dừng lại khi bạn ngừng hy vọng.Hy vọng tắt khi bạn ngừng tin tưởng.Tình yêu mất đi khi bạn ngừng quan tâm.Tình bạn không còn khi bạn ngừng chia sẻ đến tất cả những ai là bạn của bạn
Lời hứa như một cái dây chun phải cả
hai người cùng giữ.Nếu một trong hai
thả tay ra sẽ khiến người kia bị đau
Đừng đổ lỗi cho số phận. Mỗi điều rủi
ro bạn gặp phải đều có nguyên nhân
từ chính bản thân bạn.
Thế giới đầy biến động này tồn tại bởi những điều dễ mất,lẽ nào có cả tình yêu?Em đã hiểu rằng đôi khi ta cũng nên là phiến đá thì sẽ bớt đau hơn khi dòng nước bào mòn mình.Lặng lẽ một con đường những dấu chân lẻ loi.Em vẫn chờ giữa chông chênh mùa cũ.Dẫu chẳng biết chờ đợi ai
Năm tháng đi tới không phải trả tiền.Chỉ có thời gian quá khứ là phải trả giá.
Sao nước mắt không thể uốn cong như tàn nhang (?!)
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Nguyễn Thị Hảo
Dung lượng: | Lượt tài: 1
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)