Gửi học sinh lớp 5 PL
Chia sẻ bởi Lê ThịphWwlan |
Ngày 10/10/2018 |
37
Chia sẻ tài liệu: Gửi học sinh lớp 5 PL thuộc Tập đọc 5
Nội dung tài liệu:
Gửi các em học sinh lớp 5A2 thân yêu!
Năm năm học dưới mái trường tiểu học trôi đi thật nhanh. Giờ phút chia tay đã đến. Dàn đồng ca mùa hạ ngân lên những giai điệu giã biệt nghe mà buồn, mà xao xuyến. Cô trò mình hãy truyền cho nhau hơi ầm bạn bè để mọi người luôn nhớ về nhau. Có gì đáng quí hơn tình cảm chân thành, có gì đáng nhớ hơn những năm tháng học tập dưới mái trường tiểu học mến thương. Cô trò mình chia tay rồi, cô biết nói gì đây? Sao cứ nghẹn ngào chẳng thốt nên lời. Lớp mình đã thành anh em một nhà, sống trong một gia đình, dù gia đình ấy có những mâu thuẫn hay "bất đồng quan điểm" nhưng cao hơn tất cả, gia đình ấy luôn chan chứa tình thương.
Mới ngày nào các em là những em bé lớp 1 xúng xính trong bộ đổng phục nắm chặt tay mẹ với ánh mắt háo hức, lo lắng và sợ sệt. Giờ đây các em đã là những anh, những chị cả của trường. Tất cả những bỡ ngỡ đầu tiên như thế trở thành những ký ức không thể nào quên! Bởi vì mái trường, thầy cô đã trang bị cho các em đầy đủ kiến thức nên các em phải lên đường dù sẽ chẳng ai biết con đường phía trước như thế nào: chông gai hay phẳng lặng, nghèo khổ hay sung sướng,... nhưng thấp thoáng trên con đường ấy là ánh mắt tự hào, vui sướng về những thành công các em đã đạt được, ánh mắt lo lắng khi học trò của mình gặp khó khăn hay vấp ngã. Bao buồn vui bỏ lại phía sau, nghĩ về nó, chắc hẳn ai trong các em cũng có một chút xúc động, luyến tiếc, nao lòng... Nao lòng khi nhìn thấy cánh phượng đầu tiên mà bạn nào phát hiện ra ở cuối hành lang. Nao lòng khi thầy cô vẫn tận tuỵ giảng bài khi chỉ còn vài ngày nữa là kết thúc năm học. Nao lòng trước quyển lưu bút trước buổi chia tay... Ước gì trong mỗi các em sẽ giữ được những phút nao lòng như thế để rồi vững vàng hơn, tự tin hơn về con đường sắp đi, để không hối tiếc về những tháng ngày học bên nhau.
Cuộc đời các em sẽ như những ngã rẽ của những con tàu. Trên những đường ray chằng chịt ấy, có những ngã rẽ nào sẽ gặp nhau. Cái thời khắc gặp nhau cũng thật ngắn ngủi để rồi rẽ sang những hướng khác nhau. Mỗi năm, những lứa học trò ra trường với bao luyến tiếc, lo âu và đôi chút sợ hãi. Có ai bảo đường đời là bình yên đâu. Ai cũng lo cho mình một hướng đi riêng. Đến khi nhìn lại, không biết bạn bè ờ nơi nao. Cũng chẳng trách ai, chỉ trách mình nhiều khi chưa cố gắng hết sức mình, trách thời gian sao đi nhanh một cách lạnh lùng, chẳng chờ ai...
Các em thân yêu, cô dạy các em một năm học. Một năm không phải quãng thời gian dài. Nhưng cũng đủ để cô trò mình hiểu nhau. Các em để lại trong cô bao kỉ niệm buồn, vui. Mỗi bạn một tính cách khác nhau. Tất cả tạo thành một tập thể 5A2 đầy cá tính. Con thuyền của chúng ta đã cập bến an toàn. Tuy có những bạn kết quả học tập chưa cao, chưa đáp ứng kì vọng của mỗi bố mẹ nhưng cô luôn tự hào về các em. Các em đã tiếp nối truyền thống của các anh chị lớp trước ghi tiếp vào trang vàng của trường những thành tích mình gặt hái được trong năm học qua.
Các em ạ, sang năm các em sang một cấp học mới đầy gian truân và vất vả. Cô biết các em sẽ phải nỗ lực rất nhiều. Mỗi em có một cách học riêng. Khi đã học, các em cần tập trung cao độ, hết sức mình. Nếu thấy mệt, đừng cố, các em nghỉ ngơi, lấy lại sức khỏe học tiếp. Các em đừng cho học là khó nhé. Mà phải coi đó là niềm vui thì mới được. Có như vậy, các em mới tạo được đam mê trên con đường học tập… Cô luôn tin tưởng ở các em.
Điều mà cô muốn chia sẻ cùng các em cũng là một vấn đề mà cô luôn thấy nhức nhối, trăn trở hơn cả. Mỗi lần nghĩ đến trái tim cô đau nhói. Cô vẫn nói với các em: “Chiến thắng bản thân mình là khó nhất”. Các em có biết, xã hội có biết bao cám dỗ. Dù con trai hay con gái đều rất dễ bị lôi cuốn. Con trai lao vào điện tử, pi-a, quán xá… Những cám dỗ này nó xâm nhập vào các em từng ngày. Bởi vậy, các em hãy nhớ đừng bao giờ nghĩ đến. Dù chỉ là nhìn hay thử thôi. Nó sẽ chiếm lĩnh các em. Các bạn trai dễ mắc vào những tệ nạn này. Còn các bạn gái thì
Năm năm học dưới mái trường tiểu học trôi đi thật nhanh. Giờ phút chia tay đã đến. Dàn đồng ca mùa hạ ngân lên những giai điệu giã biệt nghe mà buồn, mà xao xuyến. Cô trò mình hãy truyền cho nhau hơi ầm bạn bè để mọi người luôn nhớ về nhau. Có gì đáng quí hơn tình cảm chân thành, có gì đáng nhớ hơn những năm tháng học tập dưới mái trường tiểu học mến thương. Cô trò mình chia tay rồi, cô biết nói gì đây? Sao cứ nghẹn ngào chẳng thốt nên lời. Lớp mình đã thành anh em một nhà, sống trong một gia đình, dù gia đình ấy có những mâu thuẫn hay "bất đồng quan điểm" nhưng cao hơn tất cả, gia đình ấy luôn chan chứa tình thương.
Mới ngày nào các em là những em bé lớp 1 xúng xính trong bộ đổng phục nắm chặt tay mẹ với ánh mắt háo hức, lo lắng và sợ sệt. Giờ đây các em đã là những anh, những chị cả của trường. Tất cả những bỡ ngỡ đầu tiên như thế trở thành những ký ức không thể nào quên! Bởi vì mái trường, thầy cô đã trang bị cho các em đầy đủ kiến thức nên các em phải lên đường dù sẽ chẳng ai biết con đường phía trước như thế nào: chông gai hay phẳng lặng, nghèo khổ hay sung sướng,... nhưng thấp thoáng trên con đường ấy là ánh mắt tự hào, vui sướng về những thành công các em đã đạt được, ánh mắt lo lắng khi học trò của mình gặp khó khăn hay vấp ngã. Bao buồn vui bỏ lại phía sau, nghĩ về nó, chắc hẳn ai trong các em cũng có một chút xúc động, luyến tiếc, nao lòng... Nao lòng khi nhìn thấy cánh phượng đầu tiên mà bạn nào phát hiện ra ở cuối hành lang. Nao lòng khi thầy cô vẫn tận tuỵ giảng bài khi chỉ còn vài ngày nữa là kết thúc năm học. Nao lòng trước quyển lưu bút trước buổi chia tay... Ước gì trong mỗi các em sẽ giữ được những phút nao lòng như thế để rồi vững vàng hơn, tự tin hơn về con đường sắp đi, để không hối tiếc về những tháng ngày học bên nhau.
Cuộc đời các em sẽ như những ngã rẽ của những con tàu. Trên những đường ray chằng chịt ấy, có những ngã rẽ nào sẽ gặp nhau. Cái thời khắc gặp nhau cũng thật ngắn ngủi để rồi rẽ sang những hướng khác nhau. Mỗi năm, những lứa học trò ra trường với bao luyến tiếc, lo âu và đôi chút sợ hãi. Có ai bảo đường đời là bình yên đâu. Ai cũng lo cho mình một hướng đi riêng. Đến khi nhìn lại, không biết bạn bè ờ nơi nao. Cũng chẳng trách ai, chỉ trách mình nhiều khi chưa cố gắng hết sức mình, trách thời gian sao đi nhanh một cách lạnh lùng, chẳng chờ ai...
Các em thân yêu, cô dạy các em một năm học. Một năm không phải quãng thời gian dài. Nhưng cũng đủ để cô trò mình hiểu nhau. Các em để lại trong cô bao kỉ niệm buồn, vui. Mỗi bạn một tính cách khác nhau. Tất cả tạo thành một tập thể 5A2 đầy cá tính. Con thuyền của chúng ta đã cập bến an toàn. Tuy có những bạn kết quả học tập chưa cao, chưa đáp ứng kì vọng của mỗi bố mẹ nhưng cô luôn tự hào về các em. Các em đã tiếp nối truyền thống của các anh chị lớp trước ghi tiếp vào trang vàng của trường những thành tích mình gặt hái được trong năm học qua.
Các em ạ, sang năm các em sang một cấp học mới đầy gian truân và vất vả. Cô biết các em sẽ phải nỗ lực rất nhiều. Mỗi em có một cách học riêng. Khi đã học, các em cần tập trung cao độ, hết sức mình. Nếu thấy mệt, đừng cố, các em nghỉ ngơi, lấy lại sức khỏe học tiếp. Các em đừng cho học là khó nhé. Mà phải coi đó là niềm vui thì mới được. Có như vậy, các em mới tạo được đam mê trên con đường học tập… Cô luôn tin tưởng ở các em.
Điều mà cô muốn chia sẻ cùng các em cũng là một vấn đề mà cô luôn thấy nhức nhối, trăn trở hơn cả. Mỗi lần nghĩ đến trái tim cô đau nhói. Cô vẫn nói với các em: “Chiến thắng bản thân mình là khó nhất”. Các em có biết, xã hội có biết bao cám dỗ. Dù con trai hay con gái đều rất dễ bị lôi cuốn. Con trai lao vào điện tử, pi-a, quán xá… Những cám dỗ này nó xâm nhập vào các em từng ngày. Bởi vậy, các em hãy nhớ đừng bao giờ nghĩ đến. Dù chỉ là nhìn hay thử thôi. Nó sẽ chiếm lĩnh các em. Các bạn trai dễ mắc vào những tệ nạn này. Còn các bạn gái thì
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Lê ThịphWwlan
Dung lượng: 46,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)