GIỮ ĐƯỢC BẠN LÀ CÓ ĐẠO ĐỨC - 11/11/11
Chia sẻ bởi Đỗ Nghĩa |
Ngày 02/05/2019 |
37
Chia sẻ tài liệu: GIỮ ĐƯỢC BẠN LÀ CÓ ĐẠO ĐỨC - 11/11/11 thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
Giữ được Tình Bạn là một Đạo Đức…
tác giả: Paolo Coelho
Có Một người đàn ông đồng hành với con ngựa và con chó của mình …
Khi đi ngang qua một cây đa to,
cả ba bị sét đánh chết .
Nhưng người đàn ông vẫn chưa nhận biết được rằng ông đã từ giả cỏi đời nầy rồi , và tiếp tục cuôc hành trình cùng với hai con vật thân yêu.
(đôi khi những người đã qua đời vẫn còn tiếp tục đi thêm một thời gian nào đó nữa trước khi ý thức được tình trạng mới của mình ...)
Đường đi thì xa thẳm, đồi dốc thì cao vời vợi, còn nắng thì như thiêu như đốt ;
họ đổ mồ hôi nhễ nhại và khát nước .
Đến một khúc quanh, họ thấy một hành lang
tráng lệ bằng cẩm thạch tuyệt đẹp dẫn đến một nơi lát đầy vàng .
.
Người lữ khách tiến tới và nói với người gác cổng :
- Chào ông !
- Chào ông - người gác cổng đáp .
- Xin hỏi ông, đây là đâu… và nơi đẹp đẽ nầy địa danh là chi?
- Nơi đây là Trời!
-Ông ơi…chúng tôi từ phương xa đến…đi đường xa, đang khát nước lắm…khát lắm !
-Ông có thể vào trong và uống bao nhiêu tuỳ hỷ.
Và người gác cổng chỉ cho ông ta con suối.
- Nhưng xin ông, con ngựa và con chó của tôi cũng khát nữa …
- Rất tiếc - người gác cổng nói – Ông có thể vào được; nhưng ở đây không cho thú vật vào !!!
Người đàn ông đứng lên, vô cùng thất vọng… bởi ông ta khát nước lắm , nhưng lại không muốn uống nước một mình.
Ông ta cám ơn người gác cổng và tiếp tục cuộc hành trình của mình, tiếp tục cùng chịu khát nước chung với hai con vật thân yêu cuả mình .
Sau một quãng đường dài đi trên một ngọn đồi , cả ba đều mệt lả, đến một nơi khác , lối vào có một cánh cửa cũ nát, dẫn vào một con đường đất đầy cây cối …
Dưới một bóng cây , có một người đang nằm với một cái nón che trên mặt …chắc hẳn ông ta đang ngủ .
- Chào ông ! – người lữ khách nói .
Người kia đáp lại bằng một cái gật đầu .
- Chúng tôi khát nước lắm , con ngựa , con chó và tôi …
- Có một con suối giữa những tảng đá kia - người ấy vừa đáp vừa chỉ chỗ .
- Ông muốn uống bao nhiêu thì uống .
Người đàn ông , con ngựa và con chó đi ra suối và uống nước cho đã khát .
Người lữ khách quay lại và cám ơn ông kia .
- Chừng nào ông muốn uống nữa thì ông cứ trở lại uống , ông kia đáp .
- Nhưng mà này , cái chỗ nầy tên gọi là gì vậy, thưa ông ? – người đàn ông hỏi .
- TRỜI .
- Trời hả ? Ủa , mà người gác cổng hành lang bằng cẩm thạch bảo tôi đằng ấy mới là Trời kia mà !
- Ở đó không phải là Trời . Đó là Địa ngục - đây mới là trời…-người giữ vườn đáp .
Người lữ khách tỏ ra lúng túng .
- Ông nên cấm họ lạm dụng tên của ông chứ ! Kiểu sưng tên sai như vầy gây ra hiểu lầm to lớn lắm ! – người lữ khách nói .
Không có cách nào hết ! - người kia đáp - thực ra chúng tôi là TRỜI – là THIÊN ĐÀNG …chúng tôi chỉ tiếp rước những ai thủy chung với bằng hữu cuả mình…
Còn Những ai có thể bỏ rơi bạn bè tốt nhất của mình , đều bị giữ lại tại Cổng ĐỊA NGỤC đó hết … cũng may là ông đã không bỏ rơi hai con vật thân yêu của ông … Xin chúc mừng Ông.
Bạn đừng bao giờ bỏ rơi bạn bè chân thật của mình hết , cho dù gì đi chăng nưã… bạn nhé.
Nếu họ đã cho bạn tình yêu thương và cùng đồng hành vói bạn , thì bạn đã mắc nợ họ rồi đấy . « Đừng bỏ rơi họ , đừng bao giờ bỏ rơi họ!»
Bởi :
-có một người bạn là một ân huệ.
-có một TìNH bạn là một món quà.
-giữ được Tình là một đạo đức.
-được làm bạn của bạn là một vinh dự.
Lời Việt : N.N. & FGMLGMU
xin chúc Quý Bạn luôn vui khoẻ…
fgmlgmu – 11/11/11
tác giả: Paolo Coelho
Có Một người đàn ông đồng hành với con ngựa và con chó của mình …
Khi đi ngang qua một cây đa to,
cả ba bị sét đánh chết .
Nhưng người đàn ông vẫn chưa nhận biết được rằng ông đã từ giả cỏi đời nầy rồi , và tiếp tục cuôc hành trình cùng với hai con vật thân yêu.
(đôi khi những người đã qua đời vẫn còn tiếp tục đi thêm một thời gian nào đó nữa trước khi ý thức được tình trạng mới của mình ...)
Đường đi thì xa thẳm, đồi dốc thì cao vời vợi, còn nắng thì như thiêu như đốt ;
họ đổ mồ hôi nhễ nhại và khát nước .
Đến một khúc quanh, họ thấy một hành lang
tráng lệ bằng cẩm thạch tuyệt đẹp dẫn đến một nơi lát đầy vàng .
.
Người lữ khách tiến tới và nói với người gác cổng :
- Chào ông !
- Chào ông - người gác cổng đáp .
- Xin hỏi ông, đây là đâu… và nơi đẹp đẽ nầy địa danh là chi?
- Nơi đây là Trời!
-Ông ơi…chúng tôi từ phương xa đến…đi đường xa, đang khát nước lắm…khát lắm !
-Ông có thể vào trong và uống bao nhiêu tuỳ hỷ.
Và người gác cổng chỉ cho ông ta con suối.
- Nhưng xin ông, con ngựa và con chó của tôi cũng khát nữa …
- Rất tiếc - người gác cổng nói – Ông có thể vào được; nhưng ở đây không cho thú vật vào !!!
Người đàn ông đứng lên, vô cùng thất vọng… bởi ông ta khát nước lắm , nhưng lại không muốn uống nước một mình.
Ông ta cám ơn người gác cổng và tiếp tục cuộc hành trình của mình, tiếp tục cùng chịu khát nước chung với hai con vật thân yêu cuả mình .
Sau một quãng đường dài đi trên một ngọn đồi , cả ba đều mệt lả, đến một nơi khác , lối vào có một cánh cửa cũ nát, dẫn vào một con đường đất đầy cây cối …
Dưới một bóng cây , có một người đang nằm với một cái nón che trên mặt …chắc hẳn ông ta đang ngủ .
- Chào ông ! – người lữ khách nói .
Người kia đáp lại bằng một cái gật đầu .
- Chúng tôi khát nước lắm , con ngựa , con chó và tôi …
- Có một con suối giữa những tảng đá kia - người ấy vừa đáp vừa chỉ chỗ .
- Ông muốn uống bao nhiêu thì uống .
Người đàn ông , con ngựa và con chó đi ra suối và uống nước cho đã khát .
Người lữ khách quay lại và cám ơn ông kia .
- Chừng nào ông muốn uống nữa thì ông cứ trở lại uống , ông kia đáp .
- Nhưng mà này , cái chỗ nầy tên gọi là gì vậy, thưa ông ? – người đàn ông hỏi .
- TRỜI .
- Trời hả ? Ủa , mà người gác cổng hành lang bằng cẩm thạch bảo tôi đằng ấy mới là Trời kia mà !
- Ở đó không phải là Trời . Đó là Địa ngục - đây mới là trời…-người giữ vườn đáp .
Người lữ khách tỏ ra lúng túng .
- Ông nên cấm họ lạm dụng tên của ông chứ ! Kiểu sưng tên sai như vầy gây ra hiểu lầm to lớn lắm ! – người lữ khách nói .
Không có cách nào hết ! - người kia đáp - thực ra chúng tôi là TRỜI – là THIÊN ĐÀNG …chúng tôi chỉ tiếp rước những ai thủy chung với bằng hữu cuả mình…
Còn Những ai có thể bỏ rơi bạn bè tốt nhất của mình , đều bị giữ lại tại Cổng ĐỊA NGỤC đó hết … cũng may là ông đã không bỏ rơi hai con vật thân yêu của ông … Xin chúc mừng Ông.
Bạn đừng bao giờ bỏ rơi bạn bè chân thật của mình hết , cho dù gì đi chăng nưã… bạn nhé.
Nếu họ đã cho bạn tình yêu thương và cùng đồng hành vói bạn , thì bạn đã mắc nợ họ rồi đấy . « Đừng bỏ rơi họ , đừng bao giờ bỏ rơi họ!»
Bởi :
-có một người bạn là một ân huệ.
-có một TìNH bạn là một món quà.
-giữ được Tình là một đạo đức.
-được làm bạn của bạn là một vinh dự.
Lời Việt : N.N. & FGMLGMU
xin chúc Quý Bạn luôn vui khoẻ…
fgmlgmu – 11/11/11
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Đỗ Nghĩa
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)