Giao án
Chia sẻ bởi Phuong Sanh |
Ngày 10/10/2018 |
31
Chia sẻ tài liệu: giao án thuộc Tập đọc 5
Nội dung tài liệu:
CÂU CHUYỆN: Bác Hồ đến với các cháu thiếu nhi ở trại Kim Đồng
I. PHẦN MỞ ĐẦU:
Chủ tịch Hồ Chí Minh là lãnh tụ vĩ đại của cách mạng Việt Nam, vị anh hùng của dân tộc Việt Nam, danh nhân văn hóa kiệt xuất của nhân loại. bác là tấm gương mẫu mực về đạo đức của con người Việt Nam.
“Bác ơi, tim Bác mênh mông thế
Ôm cả non sông, mọi kiếp người…”
Vâng ! Bác Hồ của chúng ta yêu dân bằng tấm lòng của người cha, yêu nước bao la như lòng mẹ và yêu mến thế hệ trẻ đến vô cùng. Quả tim nhân ái đó được kết tinh từ đạo lí truyền thống của dân tộc và tấm lòng của người Cộng sản tạo nên tình cảm sắt son dành cho Đảng, cho dân. Trong quả tim nhân ái đó Người dành tình cảm đặt biệt cho thiếu nhi và Người viết “Ai yêu các nhi đồng bằng Bác Hồ Chí Minh”. Tình thương yêu và lòng nhân ái của Người được thể hiện trong rất nhiều mẩu chuyện kể về Bác Hồ. Một trong những mẩu chuyện mà tôi tâm đắc nhất đó là câu chuyện “Bác Hồ đến với các cháu thiếu nhi ở trại Kim Đồng” được trích trong tuyển tập “117 câu chuyện về tấm gương đạo đức Chí Minh”.
II. PHẦN NỘI DUNG:
Chuyện kể rằng:
Một sáng đẹp trời, Bác Hồ đã đến với các cháu ở trại Kim Đồng. Ngay từ phút đặt chân đến cổng trại nhìn bờ rào dăng dây thép gai, trong mắt Bác hiện lên sự nhức nhối. Nói với các cán bộ phụ trách giọng Bác nhẹ nhàng, nhưng vô cùng thấm thía:
- Đây là nơi nuôi dạy các cháu mồ côi, được mang tên liệt sĩ Kim Đồng, sao các cô, các chú lại rào dây thép gai như một nhà tù thế này?
Chú Thuận thưa:
- Dạ thưa Bác, cơ ngơi của thời đại cũ để lại đấy ạ!
Bác lắc đầu: Các cô, các chú phải tháo gỡ đám dây thép gai ngay. Chế độ cũ nhóm các cháu vào đây, chúng ta tiếp tục nuôi dạy vì tương lai của các cháu.
Bác đi vào từng căn phòng ở, phòng ăn, phòng học, nơi các cháu vui chơi. Bác khen “Được cái gọn gàng, ngăn nắp, sạch sẽ”, nhưng còn – Bác hỏi cán bộ phụ trách trại – còn thế nào, các cô, các chú biết không?
Mọi người nhìn Bác, vừa xúc động vừa lúng túng. Rồi chú Thuận mạnh dạn đáp:
- Thưa Bác, các cháu ở trại còn chật chội ạ.
Bác Hồ mỉm cười:
- Chú nói mới đúng có một phần nhỏ thôi. Đối với các cháu mồ côi, điều lớn nhất là phải bù đắp tình thương. Các cháu đã không còn bố, mẹ thì các cô, các chú ở đây là bố, là mẹ của các cháu. Các cô, các chú nuôi dạy các cháu phải đem lòng làm mẹ, làm cha mà cư xử, mà săn sóc, mà dạy bảo. Bác thấy ở đây, đối với các cháu, còn cái vẻ “trại lính”, thiếu cái ấm cúng của gia đình. Dạy cho các cháu vào khuôn phép, sống có kỷ luật, trật tự là đúng. Nhưng không được để các cháu mất cái hồn nhiên, mất cái vui tươi, thoải mái. Đừng biến các cháu thành các “ông cụ non”. Các cô, các chú phải làm sao cho các cháu thấy trại Kim Đ
I. PHẦN MỞ ĐẦU:
Chủ tịch Hồ Chí Minh là lãnh tụ vĩ đại của cách mạng Việt Nam, vị anh hùng của dân tộc Việt Nam, danh nhân văn hóa kiệt xuất của nhân loại. bác là tấm gương mẫu mực về đạo đức của con người Việt Nam.
“Bác ơi, tim Bác mênh mông thế
Ôm cả non sông, mọi kiếp người…”
Vâng ! Bác Hồ của chúng ta yêu dân bằng tấm lòng của người cha, yêu nước bao la như lòng mẹ và yêu mến thế hệ trẻ đến vô cùng. Quả tim nhân ái đó được kết tinh từ đạo lí truyền thống của dân tộc và tấm lòng của người Cộng sản tạo nên tình cảm sắt son dành cho Đảng, cho dân. Trong quả tim nhân ái đó Người dành tình cảm đặt biệt cho thiếu nhi và Người viết “Ai yêu các nhi đồng bằng Bác Hồ Chí Minh”. Tình thương yêu và lòng nhân ái của Người được thể hiện trong rất nhiều mẩu chuyện kể về Bác Hồ. Một trong những mẩu chuyện mà tôi tâm đắc nhất đó là câu chuyện “Bác Hồ đến với các cháu thiếu nhi ở trại Kim Đồng” được trích trong tuyển tập “117 câu chuyện về tấm gương đạo đức Chí Minh”.
II. PHẦN NỘI DUNG:
Chuyện kể rằng:
Một sáng đẹp trời, Bác Hồ đã đến với các cháu ở trại Kim Đồng. Ngay từ phút đặt chân đến cổng trại nhìn bờ rào dăng dây thép gai, trong mắt Bác hiện lên sự nhức nhối. Nói với các cán bộ phụ trách giọng Bác nhẹ nhàng, nhưng vô cùng thấm thía:
- Đây là nơi nuôi dạy các cháu mồ côi, được mang tên liệt sĩ Kim Đồng, sao các cô, các chú lại rào dây thép gai như một nhà tù thế này?
Chú Thuận thưa:
- Dạ thưa Bác, cơ ngơi của thời đại cũ để lại đấy ạ!
Bác lắc đầu: Các cô, các chú phải tháo gỡ đám dây thép gai ngay. Chế độ cũ nhóm các cháu vào đây, chúng ta tiếp tục nuôi dạy vì tương lai của các cháu.
Bác đi vào từng căn phòng ở, phòng ăn, phòng học, nơi các cháu vui chơi. Bác khen “Được cái gọn gàng, ngăn nắp, sạch sẽ”, nhưng còn – Bác hỏi cán bộ phụ trách trại – còn thế nào, các cô, các chú biết không?
Mọi người nhìn Bác, vừa xúc động vừa lúng túng. Rồi chú Thuận mạnh dạn đáp:
- Thưa Bác, các cháu ở trại còn chật chội ạ.
Bác Hồ mỉm cười:
- Chú nói mới đúng có một phần nhỏ thôi. Đối với các cháu mồ côi, điều lớn nhất là phải bù đắp tình thương. Các cháu đã không còn bố, mẹ thì các cô, các chú ở đây là bố, là mẹ của các cháu. Các cô, các chú nuôi dạy các cháu phải đem lòng làm mẹ, làm cha mà cư xử, mà săn sóc, mà dạy bảo. Bác thấy ở đây, đối với các cháu, còn cái vẻ “trại lính”, thiếu cái ấm cúng của gia đình. Dạy cho các cháu vào khuôn phép, sống có kỷ luật, trật tự là đúng. Nhưng không được để các cháu mất cái hồn nhiên, mất cái vui tươi, thoải mái. Đừng biến các cháu thành các “ông cụ non”. Các cô, các chú phải làm sao cho các cháu thấy trại Kim Đ
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Phuong Sanh
Dung lượng: 153,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)