GD CD: Tổng quan về công tác dân vận

Chia sẻ bởi Trần Việt Thao | Ngày 11/05/2019 | 96

Chia sẻ tài liệu: GD CD: Tổng quan về công tác dân vận thuộc Giáo dục đặc biệt

Nội dung tài liệu:

TỔNG QUAN VỀ CÔNG TÁC DÂN VẬN
( Tài liệu sưu tầm trên internet)




( Bác Hồ thăm bà con nông dân- ảnh sưu tầm)

* QUAN ĐIỂM CỦA CHỦ NGHĨAMÁC-LÊNIN, TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH VÀ CỦA ĐẢNG TA VỀ CÔNG TÁC DÂN VẬN
Bài nầy tập trung chủ yếu nghiên cứu lý luận về công tác quần chúng nhằm giúp chúng ta hiểu rõ, nắm vững mối quan hệ giữa lý luận và thực tiễn về quần chúng và công tác quần chúng của CN Mác- Lênin và Tư tưởng Hồ Chí Minh
DÂN VẬN(DV): Vấn đề DV nói đã nhiều, bàn đã kỹ nhưng vì nhiều địa phương, nhiều cán bộ chưa hiểu thấu, làm chưa đúng , cho nên cần phải nhắc lại:
I. NƯỚC TA LÀ NƯỚC DÂN CHỦ. Bao nhiêu lợi ích đều vì dân. Bao nhiêu quyền hạn đều của dân. Công việc đổi mới, xây dựng là trách nhiệm của dân. Sự nghiệp kháng chiến, kiến quốc là công việc của dân. Chính quyền từ xã đến Chính phủ TW do dân cử ra. Đoàn thể từ TW đến xã do dân tổ chức nên. Nói tóm lại, quyền hành và lực lượng đều ở nơi dân.
II. DÂN VẬN LÀ GÌ? Dân vận là vận động tất cả lực lượng của mỗi một người dân không để sót một người dân nào, góp thành lực lượng toàn dân, để thực hành những công việc nên làm, những công việc Chính phủ và đoàn thể đã giao cho.
DV không thể chỉ dùng báo chương, sách vở, mít tinh, khẩu hiệu, truyền đơn, chỉ thị mà đủ. Trước nhất là phải tìm mọi cách giải thích cho mỗi một người dân hiểu rằng: Việc đó là lợi ích cho họ và nhiệm vụ của họ, họ phải hăng hái làm cho kỳ được.
Điểm thứ hai là bất cứ việc gì đều phải bàn bạc với dân, hỏi ý kiến và kinh nghiệm của dân, cùng với dân đặt kế hoạch cho thiết thực với hoàn cảnh điạ phương, rồi động viên và tổ chức toàn dân ra thi hành.
Trong lúc thi hành phải theo dõi, giúp đỡ, đôn đốc, khuyến khích dân
Khi thi hành xong phải chùng với dân kiểm thảo lại công việc, rút kinh nghiệm, phê bình, khen thưởng.
III. AI PHỤ TRÁCH DÂN VẬN ? Tất cả cán bộ chính quyền, tất cả cán bộ đoàn thể và tất cả hội viên của các tổ chức nhân dân (Liên Việt, Việt minh…) đều phải phụ trách DV. Thí dụ trong phong trào thi đua cho đủ ăn, đủ mặc
Cán bộ chính quyền và cán bộ đoàn thể địa phương phải cùng nhau bàn tính kỹ càng, cùng nhau chiza công rõ rệt, rồi cùng nhau đi giải thích cho dân hiểu, cổ động dân, giúp dân đặt kế hoạch, tổ chức phân công, sắp xếp việc làm, khuyến khích, đôn đốc, theo dõi, giúp đỡ dân giải quyết những đều khó khăn…
Cán bộ canh nông thì hợp tác mật thiết với cán bộ địa phương, đi sát với dân, thiết thực bày vẽ cho dân cách trồng trọt, chăn nuôi, cách chọn giống, ủ phân, làm cỏ…
Những hội viên các đoàn thể thì phải xung phong thi đua làm, để làm kiểu mẫu cho dân, giúp dân làm.
IV. DÂN VẬN PHẢI THẾ NÀO ? Những ngườiphụ trách dân vận cần phải óc nghĩ, mắt trông, tai nghe, chân đi, miệng nói, tay làm. Chú không phải chỉ nói suông, chỉ ngồi viết mệnh lệnh. Họ phải thật thà nhúng tay vào việc.
Khuyết điểm to ở nhiều nơi là xem khinh việc DV. Cử ra một ban hoặc vài người, mà thường cử những cán bộ kém rồi bỏ mặchọ. Vận đươc thì tốt, vận không được cũng mặc. Những cán bộ khác không trông nom, giúp đỡ, tự cho mình không có trách nhiệm dân vận. Đó lấi lầm rất to, rất có hại.
Lực lượng của dân rất to. Việc dân vận rất quan trọng. Dân vận kém thì việc gì cũng kém. Dân vận khéo thì việc gì cũng thành công.
(DT: Bài viết đăng trên báo Sự thật : 15.10.1949)
I/ Khái niệm về công tác vận động nhân dân và công tác Dân vận:
Các nhà Kinh điển của Chủ nghĩa Mác đều cho rằng: Các Đảng Cộng Sản đều làm công tác vận động nhân dân. Đó là một công tác lâu dài và phải kiên trì thực hiện. Giai cấp công nhân phải vận động để giành lấy sự đồng tình, giành lấy sự ủng hộ của đa số nhân dân lao động trong công cuộc đấu tranh cách mạng của mình. Mỗi thời kỳ cách mạng khác nhau phải có những hình thức, nội dung công tác Dân vận khác nhau.
Hồ Chí Minh lại cho rằng: "Cách mệnh trước hết phải làm cho dân giác ngộ". Muốn làm cho dân giác ngộ "Trước hết phải có đảng cách mệnh, để trong thì vận động và tổ chức dân chúng, ngoài thì liên lạc với các dân tộc bị áp bức và vô sản giai cấp mọi nơi".
Hồ chí Minh định nghĩa:" Dân vận là vận động tất cả lực lượng của mỗi một người dân không để sót một người dân nào, góp thành lực lượng toàn dân, để thực hành những công việc nên làm, những công việc mà Chính Phủ và đoàn thể đã giao cho( đoàn thể tức là đảng- vì đảng hoạt động bí mật). Dân vận không thể chỉ dùng báo chương, sách vở, mít tin, khẩu hiệu, truyền đơn, chỉ thị mà đủ. Trươc nhất là phải tìm mọi cách giải thích cho mỗi một người dân hiểu rõ ràng: Việc đó là lợi ích cho họ và nhiệm vụ của họ, họ phải hăng hái làm cho kỳ được.
Điểm thứ hai, là bất cứ việc gì điều phái bàn bạc với dân, hỏi ý kiến và kinh nghiệm của dân, cùng với dân đặt kế hoạch cho thiết thực với hoàn cảnh địa phương rồi động viên và tổ chức toàn dân thi hành. Trong lúc thi hành phải theo dõi, giúp đỡ, đôn đốc, khuyến khích dân. Khi thi hành xong cùng với dân kiểm thảo lại công việc, rút kinh nghiệm, phê bình, khen thưởng.
II-Quan điểm của CNMÁC-LÊNIN về công tác dân vận:
Trong lời nói đầu của tác phẩm"Đấu tranh giai cấp ở Pháp" từ 1848-1850 Mác- Ăngghen đã viết:"Đã qua rồi,thời kỳ cuộc đột kích, thời kỳ những cuộc cách mạng do những nhóm thiểu số tự giác cầm đầu những quần chúng không tự giác tiến hành. Ở nơi nào mà vấn đề đặt ra là phải cải tạo hoàn toàn chế độ xã hội, thì bản thân quần chúng phải tựu mình tham gia công cuộc cải tạo ấy, phải tự mình hiểu rõ vì sao phải tiến hành đấu tranh, vì sao mịnh phải đổ máu và hy sinh tính mạng" (Mác- Ăngghen: toàn tập, tập 22 trang 775 Nxb CTQG, Hnội 1995). Từ những năm cuối thế kỷ XIX trở đi, những cuộc cách mạng xã hội muốn thắng phải do các chính đảng có lý luận tiên phong của các giai cấp lãnh đạo. Các Đảng đó phải biết thuyết phục, giác ngộ và tập hợp đông đảo quần chúng, huấn luyện quần chúng dám xả thân đấu tranh mới giành được thắng lợi.
Động lực của những cuộc cải biến, những cuộc cách mạng xã hội lại là các lợi ích. "Tât cả những gì mà con người đấu tranh để giành lấy đều dính liền với lợi ích của họ" (Mác).
Theo Ăngghen "Không phải những lý tưởng, những chân lý mà chính những biến đổi của phương thức sản xuất sản xuất và trao đổi kinh tế". Vì vậy, động lực thúc đẩy sự cải biến xã hội ấy là nhưngx lợi ích kinh tế. Và" để thỏa mãn những lợi ích kinh tế thì quyền lực chính trị chỉ được sử dụng làm một phương tiện đơn thuần".
Phát triển tư tưởng của Mác-Ăngghen, Lênin nhấn mạnh đến lợi ích thiết thân của cá nhân người lao động. "Những lý tưởng cao cả nhất cũng không đáng một xu, chừng nào người ta không biết kết hợp chặt chẻ những lý tưởng đó với lợi ích của chính ngay những người đang tham gia cuộc đấu tranh kinh tế, chừng nào mà người ta không biết kết hợp những tư tưởng đó với những vấn đề "chật hẹp " và nhỏ nhặt trong cuộc sống hằng ngày của giai cấp ấy như vấn đề trả công lao động một cách công bằng". Như vậy, phải lấy lợi ích thiết thân của người lao động làm cơ sở để xây dựng nền kinh tế. Vì rằng, sự quan tâm thiết thân của cá nhân có tác động nâng cao năng xuất sản xuất. Với những nướctiểu nông "tiến lên CNXH không phải bằng cách trực tiếp dựa vào nhiệt tình, mà là với nhiệt tình do cuộc cách mạng vĩ đại sinh ra, bằng cách khuyến khích lợi ích cá nhân.
Lợi ích gắn bó con người lại với nhau, lợi ích gắn liền với các cuộc đấu tranh, là động lực của các cuộc đấu tranh, trong đó lợi ích kinh tế thiết thâncủa cá nhân là động lực trực tiếp rất mạnh mẽ. Công tác vận động quần chúng phải quan tâm đến lợi ích cá nhân thiết thân của con người vì lợi ích là động lực của sự phát triển.
Sức mạnh của quần chúng nhân dân là vô địch. Tuy nhiên, quần chúng nhân dân chỉ có thể phát huy được sức mạnh của mình khi họ được tổ chức lại. Mục đích của những người cộng sản là tổ chức những người vô sản thành giai cấp, lật đổ sự thống trị của giai cấp tư sản, giai cấp vô sản gianh lấy chính quyền..
Lênin nhấn mạnh: "Tổ chức, tổ chức và tổ chức". Hãy cho chúng tôi một tổ chức những người cách mạng và chúng tôi sẽ làm đảo lộn nước Nga lên. Lênin chú ý đến tổ chức công đoàn của giai cấp công nhân, và Lênin cho rằng những công việc tổ chức như thế là của Đảng, Đảng phải biết làm công tác tuyên truyền, tổ chức, cổ động sao cho dễ tiếp thu nhất, dễ hiểu nhất, rõ ràng nhất và sinh động nhất cả đối với các phố thợ thuyền, nhà máy lẫn đối với các vùng nông thôn.
Muốn có sức mạnh phải thống nhất ý chí, phải đoàn kết, phải có tổ chức. "Vô sản tất cả các nước đoàn kết lại" (Tuyên ngôn ĐCS). Chúng ta hãy nhớ một nguyên tắc cơ bản của quốc tế: Sự đoàn kết. Chúng ta sẽ đạt được mục đích vĩ đại mà chúng ta đang hướng tới, nếu chúng ta cũng cố vững chắc nguyên tắc đầy sức sống ấy trong tất cả các công nhân ở tất cả các nước. Cách mạng phái là đoàn kết, kinh nghiệm lớn lao của công xã Paris đã dạy chúng ta như thế .
Lênin kêu gọi mở rộng khối đại đoàn kết của giai cấp công nhân với các dân tộc bị áp bức trên thế giới " Vô sản tất cả các nước, các dân tộc bị áp bức đoàn kết lại". Chúng ta không chấp chính bằng cách chia rẽ, mà bằng cách tạo ra giữa tất cả mọi người lao động những mối liên hệ keo sơn về những quyền lợi thiết thân và ý thức giai cấp. Do đó trông chờ vào bàn tay của những người cộng sản để xây dựng chủ nghĩa cộng sản là những kể có tư tưởng hết sức ngây thơ.
- Về phương pháp công tác dân vận: Theo Ăngghen, phải dùng phương pháp nêu gương và giúp đỡ. Trong công tác dân vận thì những tấm gương, những mô hình thực tiễn cụ thể có tác dụng cổ vũ, động viên, hướng dẫn quần chúng nhân dân rất lớn. Nghĩa là đối với quần chúng nhân dân không được dùng mệnh lệnh, áp đặt ý chí chủ quan của cá nhân lãnh đạo đối với họ.
Lênin rất coi trọng phương pháp thuyết phục, giáo dục và nêu gương đối với quần chúng nhân dân. Nhiện vụ hàng đầu cho Đảng cộng sản" Thuyết phục cho đa số nhân dân thấy được sự đúng đắn của cương lĩnh và sách lược của mình" (Lênin). Việc giáo dục và rèn luyện quần chúng lao động là một nhiệm vụ cơ bản của công tác giáo dục của đảng cộng sản
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Trần Việt Thao
Dung lượng: | Lượt tài: 4
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)