Diễn văn của Bil clinton( SONG NGỮ)
Chia sẻ bởi Ngô Văn Kiên |
Ngày 11/10/2018 |
38
Chia sẻ tài liệu: Diễn văn của Bil clinton( SONG NGỮ) thuộc Tư liệu tham khảo
Nội dung tài liệu:
Diễn Văn Của Tổng Thống Clinton Tại Trường Ðại Học Nội
Ban tieng Viet
Bản dịch của Vũ Bùi
Cảm ơn mọi nguời rất nhiều, và chúc các bạn một buổi chiều tốt lành. Tôi không nghĩ ra đuợc nơi nào tốt hơn truờng Ðại học Quốc gia Hanoi để bắt đầu chuyến thăm vào thời điểm đầy hi vọng này trong lịch sử của chúng ta. Tôi đã đuợc dạy một câu tiếng Việt; tôi sẽ thử nói. Nếu tôi nói sai, các bạn cứ cuời tự nhiên. [Nói tiếng Việt] "Xin chào các bạn".
Bao nhiêu hứa hẹn của quốc gia non trẻ này đặt vào các bạn. Tôi đuợc biết rằng các bạn có trao đổi với sinh viên của hơn 100 truờng đại học, từ Pháp, Canada, đến Hàn Quốc -và rằng các bạn đang tiếp đãi hơn một tá sinh viên [toàn thời] từ truờng kết nghĩa của các bạn bên Hoa Kỳ, Ðại học California.
Tôi xin chào các cố gắng nhiệt thành của các bạn trong tiếp xúc với thế giới. Tất nhiên , giống như sinh viên khắp nơi, tôi biết các bạn có những mối bận tâm ngoài việc học hành. Chẳng hạn tháng Chín vừa rồi các bạn phải vừa học vừa theo dõi những thành tựu Trần Hiếu Ngân giành đuợc ở Sydney. Tuần này thì các bạn phải vừa học vừa cổ vũ cho Lê Huỳnh Ðức và Nguyễn Hồng Sơn thi đấu bóng đá [lit. football] bên Bangkok.
Vinh dự cho tôi đuợc là tổng thống Mỹ đầu tiên đuợc thấy Hanoi và đuợc thăm truờng đại học này. Tuy nhiên, tôi làm [hai việc này] với hiểu biết rằng lịch sử của hai quốc gia chúng ta ràng buộc với nhau gây ra đau đớn cho các thế hệ đi truớc, và cũng là một nguồn hứa hẹn cho các thế hệ sau này.
Xin chào mọi nguờị
Hai thế kỉ truớc, trong những ngày đầu của Hợp Chúng Quốc, chúng tôi đã vuơn qua biển cả để tìm bạn hàng và Vietnam là một trong những quốc gia đầu tiên chúng tôi gặp. Chính ra, một trong những cha anh lập quốc, Thomas Jefferson, đã tìm cách nhập gạo giống từ Vietnam để trồng tại trang trại của ông ta ở Vierginia 200 năm truớc. Tữ đó tới khi Chiến tranh Thê giới II dến, Hoa Kỳ đã trở thành một nơi tiêu thụ đáng kể các mặt hàng xuất khẩu từ Vietnam. Năm 1945, tại thời điểm khai sinh đất nuớc của các bạn, lời của Thomas Jefferson đã đuợc chọn để vọng lại trong bản Tuyên ngôn Ðộc lập của chính các bạn: "Mỗi nguời sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hoá đã cho chúng ta những quyền không thể bị xâm phạm - quyền sống, quyền tự do, và quyền mưu cãu hạnh phúc."
Tất nhiên, toàn bộ lịch sử chung này, cả 200 năm, đã bị xoá mờ trong vài thập kỷ bởi cuộc đụng độ mà chúng tôi gọi là cuộc Chiến tranh Vietnam, còn các bạn thì gọi là Kháng chiến [lit. chiến tranh] chống Mỹ. Có thể các bạn đã biết là ở Washington, D.C., tại [Vuờn hoa] Quốc gia của chúng tôi, có một bức tuờng cẩm thạch đen trang nghiêm khắc tên của từng nguời Mỹ một chết tại Vietnam. Tại bức tuờng này, một số cựu chiến binh Mỹ đã nói tới "phía kia của bức tuờng," sự hi sinh ghê gớm của nhân dân Vietnam từ cả hai phía của cuộc chiến - hơn 3 triệu binh sĩ dũng cảm và dân thuờng.
Sự mất mát chung này đã cho hai nuớc chúng ta một quan hệ không giống quan hệ nào khác. Vì cuộc chiến, nuớc Mỹ hiện nay là nhà của 1 triệu nguời Mỹ gốc Việt. Vì cuộc chiến, 3 triệu cựu chiến binh Mỹ đã phục vụ ở Vietnam, cũng như nhiều phóng viên, nhân viên ngoại giao, những nguời làm công tác nhân đạo [lit. aid workers] và nhiều nguời khác mà đã bị ràng buộc với đất nuớc các bạn mãi mãi.
Gần 20 năm truớc đây, một nhóm quân nhân [lit. servicemen] đã đi buớc đầu trong việc tạo lại tiếp xúc giữa Hoa Kỳ và Vietnam. Họ trở lại Vietnam lần đầu tiên kể từ sau chiến tranh, và khi họ đang buớc trên phố Hanoi, những nguời Việt nghe đuợc về chuyến đi của họ đã lại gần: Các anh có phải là những nguời lính Mỹ đó không, họ hỏi. Không chắc phải trông chờ cái gì, các cựu chiến binh của chúng tôi đã trả lời, phải, đúng là chúng tôi. Và trong sự nhẹ nhõm khôn luờng của họ, những nguời chủ nhà chỉ nói, chào mừng đã tới Vietnam. Các cựu chiến binh khác đi tiếp theo, trong đó có những cựu chiến binh Mỹ xuất chúng và những anh hùng mà hiện đang phục vụ tại Quốc hội Hoa Kỳ: Nghị sĩ (N.S.) John McCain, N.S. Bob Kerrey, N.S. Chuck Robb, và N.S. John Kerry của Massachusetts , nguời đang có mặt ở đây với tôi hôm nay
Ban tieng Viet
Bản dịch của Vũ Bùi
Cảm ơn mọi nguời rất nhiều, và chúc các bạn một buổi chiều tốt lành. Tôi không nghĩ ra đuợc nơi nào tốt hơn truờng Ðại học Quốc gia Hanoi để bắt đầu chuyến thăm vào thời điểm đầy hi vọng này trong lịch sử của chúng ta. Tôi đã đuợc dạy một câu tiếng Việt; tôi sẽ thử nói. Nếu tôi nói sai, các bạn cứ cuời tự nhiên. [Nói tiếng Việt] "Xin chào các bạn".
Bao nhiêu hứa hẹn của quốc gia non trẻ này đặt vào các bạn. Tôi đuợc biết rằng các bạn có trao đổi với sinh viên của hơn 100 truờng đại học, từ Pháp, Canada, đến Hàn Quốc -và rằng các bạn đang tiếp đãi hơn một tá sinh viên [toàn thời] từ truờng kết nghĩa của các bạn bên Hoa Kỳ, Ðại học California.
Tôi xin chào các cố gắng nhiệt thành của các bạn trong tiếp xúc với thế giới. Tất nhiên , giống như sinh viên khắp nơi, tôi biết các bạn có những mối bận tâm ngoài việc học hành. Chẳng hạn tháng Chín vừa rồi các bạn phải vừa học vừa theo dõi những thành tựu Trần Hiếu Ngân giành đuợc ở Sydney. Tuần này thì các bạn phải vừa học vừa cổ vũ cho Lê Huỳnh Ðức và Nguyễn Hồng Sơn thi đấu bóng đá [lit. football] bên Bangkok.
Vinh dự cho tôi đuợc là tổng thống Mỹ đầu tiên đuợc thấy Hanoi và đuợc thăm truờng đại học này. Tuy nhiên, tôi làm [hai việc này] với hiểu biết rằng lịch sử của hai quốc gia chúng ta ràng buộc với nhau gây ra đau đớn cho các thế hệ đi truớc, và cũng là một nguồn hứa hẹn cho các thế hệ sau này.
Xin chào mọi nguờị
Hai thế kỉ truớc, trong những ngày đầu của Hợp Chúng Quốc, chúng tôi đã vuơn qua biển cả để tìm bạn hàng và Vietnam là một trong những quốc gia đầu tiên chúng tôi gặp. Chính ra, một trong những cha anh lập quốc, Thomas Jefferson, đã tìm cách nhập gạo giống từ Vietnam để trồng tại trang trại của ông ta ở Vierginia 200 năm truớc. Tữ đó tới khi Chiến tranh Thê giới II dến, Hoa Kỳ đã trở thành một nơi tiêu thụ đáng kể các mặt hàng xuất khẩu từ Vietnam. Năm 1945, tại thời điểm khai sinh đất nuớc của các bạn, lời của Thomas Jefferson đã đuợc chọn để vọng lại trong bản Tuyên ngôn Ðộc lập của chính các bạn: "Mỗi nguời sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hoá đã cho chúng ta những quyền không thể bị xâm phạm - quyền sống, quyền tự do, và quyền mưu cãu hạnh phúc."
Tất nhiên, toàn bộ lịch sử chung này, cả 200 năm, đã bị xoá mờ trong vài thập kỷ bởi cuộc đụng độ mà chúng tôi gọi là cuộc Chiến tranh Vietnam, còn các bạn thì gọi là Kháng chiến [lit. chiến tranh] chống Mỹ. Có thể các bạn đã biết là ở Washington, D.C., tại [Vuờn hoa] Quốc gia của chúng tôi, có một bức tuờng cẩm thạch đen trang nghiêm khắc tên của từng nguời Mỹ một chết tại Vietnam. Tại bức tuờng này, một số cựu chiến binh Mỹ đã nói tới "phía kia của bức tuờng," sự hi sinh ghê gớm của nhân dân Vietnam từ cả hai phía của cuộc chiến - hơn 3 triệu binh sĩ dũng cảm và dân thuờng.
Sự mất mát chung này đã cho hai nuớc chúng ta một quan hệ không giống quan hệ nào khác. Vì cuộc chiến, nuớc Mỹ hiện nay là nhà của 1 triệu nguời Mỹ gốc Việt. Vì cuộc chiến, 3 triệu cựu chiến binh Mỹ đã phục vụ ở Vietnam, cũng như nhiều phóng viên, nhân viên ngoại giao, những nguời làm công tác nhân đạo [lit. aid workers] và nhiều nguời khác mà đã bị ràng buộc với đất nuớc các bạn mãi mãi.
Gần 20 năm truớc đây, một nhóm quân nhân [lit. servicemen] đã đi buớc đầu trong việc tạo lại tiếp xúc giữa Hoa Kỳ và Vietnam. Họ trở lại Vietnam lần đầu tiên kể từ sau chiến tranh, và khi họ đang buớc trên phố Hanoi, những nguời Việt nghe đuợc về chuyến đi của họ đã lại gần: Các anh có phải là những nguời lính Mỹ đó không, họ hỏi. Không chắc phải trông chờ cái gì, các cựu chiến binh của chúng tôi đã trả lời, phải, đúng là chúng tôi. Và trong sự nhẹ nhõm khôn luờng của họ, những nguời chủ nhà chỉ nói, chào mừng đã tới Vietnam. Các cựu chiến binh khác đi tiếp theo, trong đó có những cựu chiến binh Mỹ xuất chúng và những anh hùng mà hiện đang phục vụ tại Quốc hội Hoa Kỳ: Nghị sĩ (N.S.) John McCain, N.S. Bob Kerrey, N.S. Chuck Robb, và N.S. John Kerry của Massachusetts , nguời đang có mặt ở đây với tôi hôm nay
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Ngô Văn Kiên
Dung lượng: 108,50KB|
Lượt tài: 3
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)