De_thi_khoi_5_nam_hoc_09-10_hoc_ky_2
Chia sẻ bởi An Thủy |
Ngày 08/10/2018 |
51
Chia sẻ tài liệu: de_thi_khoi_5_nam_hoc_09-10_hoc_ky_2 thuộc Toán học 1
Nội dung tài liệu:
ĐỀ KIỂM TRA CUỐI KÝ I
MÔN: TIẾNG VIỆT
A. Đọc thành tiếng:
Bài 1:Một vụ đắm tàu
Trên chiếc tàu thủy rời cảng Li-vơ-pun hôm ấy có một cậu bé tên là Ma-ri-ô, khoảng 12 tuổi. tàu nhổ neo được một lúc thì Ma-ri-ô quen một bạn đồng hành. Cô bé là Giu-li-ét-ta, cao hơn Ma-ri-ô. Cô đang trên đường về nhà và rất vui vì sắp gặp lại bố mẹ. Ma-ri-ô không kể gì về mình. Bố cậu mới mất nên cậu về quê sống với họ hàng.
Đêm xuống, lúc chia tay, Ma-ri-ô định chúc bạn ngủ ngon thì một ngọn sóng lớn ập tới, xô cậu ngã dúi. Giu-li-ét-ta hoảng hốt chạy lại. cô quỳ xuống bên Ma-ri-ô, lau máu trên trán bạn, rồi dịu dàng gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc băng cho bạn.
Cơn bảo dữ dội bất ngờ nổi lên. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu, nước phun vào khoan như vòi rồng. Hai tiếng đồng hồ trôi qua . . . Con tàu chìm dần, nước ngập các bao lơn. Quang cảnh thật hổn loạn.
Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta, hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Mặt biển đã yên hơn. Nhưng con tàu vẫn tiếp tục chìm.
Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống. Ai đó kêu lên : “ Còn chổ cho một đứa bé.” Hai đứa bé sực tỉnh, lao ra.
Đứa nhỏ thôi ! Nặng lắm rồi. – Một người nói.
Nghe thế, Giu-li-ét-ta sững sờ, buông thỏng hai tay, đôi mắt thơ thẩn tuyệt vọng.
Một ý nghĩ vụt đến, Ma-ri-ô hét to : “Giu-li-ét-ta, xuống đi ! Bạn còn ba mẹ . . .”
Nói rồi, cậu ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước. người ta nắm tay cô lôi lên xuồng.
Chiếc xuồng bơi ra xa. Giu-li-ét-ta bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô đang đứng trên mạng tau, đầu ngửng cao, tóc bay trước gió. Cô bật khóc nức nở, giơ tay về phía cậu : “Vĩnh biệt Ma-ri-ô !”
Theo A-MI-XI
Bài 2:Con gái
Mẹ sắp sinh em bé. Cả nhà mong, Mơ háo hức. Thế rồi mẹ sinh môt em gái. Dì Hạnh bảo : “ Lại một vịt trời nữa. ” Cả bố và mẹ đều có vẽ buồn buồn.
Đêm, Mơ trằn trọc không ngủ. Em không hiểu vì sao mọi người có vẽ không vui lắm khi mẹ sinh em gái. Mơ thì kém gì con trai nhỉ? Ở lớp,em luôn là học sinh giỏi. Tan học các bạn trai còn mãi đá bóng thì Mơ đã về nhà cặm cụi tưới rau và chẻ củi, nấu cơm giúp mẹ.Thế mà đám con trai còn dám treu Mơ. Các bạn nói rằng con gái chả được tích sự gì. Tức ghê!
Mẹ phải nghĩ ở nhà, bố đi công tác xa, Mơ làm hết mọi việc trong nhà giúp mẹ.Tối, mẹ ôm Mơ vào lòng, thủ thỉ : “ Đừng vất vả thế, để sức mà lo học con ạ!” Mơ nép vào ngự mẹ, thì thào : “ Mẹ ơi, con sẽ cố gắng thay một đứa con trai trong nhà, mẹ nhé!” Mẹ ôm chặt Mơ vào lòng, trào nước mắt.
Chiều nay, thằng Hoan lớp 3C mãi đuổi theo con cào cào, trượt chân sa xuống ngòi nước. Nó cứ chơi vơi, chới với. Mơ vội vàng lao xuống. Cả hai đứa ngụp lên, ngụp xuống, uống cơ man là nước. May mà mọi người đến kịp. Thật hú vía!
Tối đó, bố về. Bố ôm Mơ chặt đến ngộp thở. Cả bố và mẹ đều rơm rớm nước mắt.Chỉ có em bé nằm trong nôi là cười rất tươi. Chắc là em khen chị Mơ giỏi đấy. Dì Hạnh nói giọng đầy tự hào : “ Biết cháu tôi chưa ? Con gái như nó thì một trăm đứa con trai cũng không bằng.”
Theo Đỗ Thị Thu Hiền
Bài 3:Thuần phục sư tử
Ha-li-ma lấy chồng được hai năm. Trước khi cưới, chồng nàng là người dễ mến, lúc nào cũng tươi cười. Vậy mà giờ đây, chỉ thấy chàng cau có,gắt gõng. Không biết làm thế nào, Ha-li-ma đến nhờ vị giáo sư già trong vùng giúp đỡ.
Vị giáo sư râu tóc bạc phơ nhìn vào mắt Ha-li-ma hồi
MÔN: TIẾNG VIỆT
A. Đọc thành tiếng:
Bài 1:Một vụ đắm tàu
Trên chiếc tàu thủy rời cảng Li-vơ-pun hôm ấy có một cậu bé tên là Ma-ri-ô, khoảng 12 tuổi. tàu nhổ neo được một lúc thì Ma-ri-ô quen một bạn đồng hành. Cô bé là Giu-li-ét-ta, cao hơn Ma-ri-ô. Cô đang trên đường về nhà và rất vui vì sắp gặp lại bố mẹ. Ma-ri-ô không kể gì về mình. Bố cậu mới mất nên cậu về quê sống với họ hàng.
Đêm xuống, lúc chia tay, Ma-ri-ô định chúc bạn ngủ ngon thì một ngọn sóng lớn ập tới, xô cậu ngã dúi. Giu-li-ét-ta hoảng hốt chạy lại. cô quỳ xuống bên Ma-ri-ô, lau máu trên trán bạn, rồi dịu dàng gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc băng cho bạn.
Cơn bảo dữ dội bất ngờ nổi lên. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu, nước phun vào khoan như vòi rồng. Hai tiếng đồng hồ trôi qua . . . Con tàu chìm dần, nước ngập các bao lơn. Quang cảnh thật hổn loạn.
Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta, hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Mặt biển đã yên hơn. Nhưng con tàu vẫn tiếp tục chìm.
Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống. Ai đó kêu lên : “ Còn chổ cho một đứa bé.” Hai đứa bé sực tỉnh, lao ra.
Đứa nhỏ thôi ! Nặng lắm rồi. – Một người nói.
Nghe thế, Giu-li-ét-ta sững sờ, buông thỏng hai tay, đôi mắt thơ thẩn tuyệt vọng.
Một ý nghĩ vụt đến, Ma-ri-ô hét to : “Giu-li-ét-ta, xuống đi ! Bạn còn ba mẹ . . .”
Nói rồi, cậu ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước. người ta nắm tay cô lôi lên xuồng.
Chiếc xuồng bơi ra xa. Giu-li-ét-ta bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô đang đứng trên mạng tau, đầu ngửng cao, tóc bay trước gió. Cô bật khóc nức nở, giơ tay về phía cậu : “Vĩnh biệt Ma-ri-ô !”
Theo A-MI-XI
Bài 2:Con gái
Mẹ sắp sinh em bé. Cả nhà mong, Mơ háo hức. Thế rồi mẹ sinh môt em gái. Dì Hạnh bảo : “ Lại một vịt trời nữa. ” Cả bố và mẹ đều có vẽ buồn buồn.
Đêm, Mơ trằn trọc không ngủ. Em không hiểu vì sao mọi người có vẽ không vui lắm khi mẹ sinh em gái. Mơ thì kém gì con trai nhỉ? Ở lớp,em luôn là học sinh giỏi. Tan học các bạn trai còn mãi đá bóng thì Mơ đã về nhà cặm cụi tưới rau và chẻ củi, nấu cơm giúp mẹ.Thế mà đám con trai còn dám treu Mơ. Các bạn nói rằng con gái chả được tích sự gì. Tức ghê!
Mẹ phải nghĩ ở nhà, bố đi công tác xa, Mơ làm hết mọi việc trong nhà giúp mẹ.Tối, mẹ ôm Mơ vào lòng, thủ thỉ : “ Đừng vất vả thế, để sức mà lo học con ạ!” Mơ nép vào ngự mẹ, thì thào : “ Mẹ ơi, con sẽ cố gắng thay một đứa con trai trong nhà, mẹ nhé!” Mẹ ôm chặt Mơ vào lòng, trào nước mắt.
Chiều nay, thằng Hoan lớp 3C mãi đuổi theo con cào cào, trượt chân sa xuống ngòi nước. Nó cứ chơi vơi, chới với. Mơ vội vàng lao xuống. Cả hai đứa ngụp lên, ngụp xuống, uống cơ man là nước. May mà mọi người đến kịp. Thật hú vía!
Tối đó, bố về. Bố ôm Mơ chặt đến ngộp thở. Cả bố và mẹ đều rơm rớm nước mắt.Chỉ có em bé nằm trong nôi là cười rất tươi. Chắc là em khen chị Mơ giỏi đấy. Dì Hạnh nói giọng đầy tự hào : “ Biết cháu tôi chưa ? Con gái như nó thì một trăm đứa con trai cũng không bằng.”
Theo Đỗ Thị Thu Hiền
Bài 3:Thuần phục sư tử
Ha-li-ma lấy chồng được hai năm. Trước khi cưới, chồng nàng là người dễ mến, lúc nào cũng tươi cười. Vậy mà giờ đây, chỉ thấy chàng cau có,gắt gõng. Không biết làm thế nào, Ha-li-ma đến nhờ vị giáo sư già trong vùng giúp đỡ.
Vị giáo sư râu tóc bạc phơ nhìn vào mắt Ha-li-ma hồi
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: An Thủy
Dung lượng: 102,50KB|
Lượt tài: 2
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)