Cuoc doi va uoc mo

Chia sẻ bởi Bùi Xuân Trinh | Ngày 02/05/2019 | 30

Chia sẻ tài liệu: cuoc doi va uoc mo thuộc Bài giảng khác

Nội dung tài liệu:

CUỘC ĐỜI VÀ ƯỚC MƠ
Theo chân đồng chí Phó chủ tịch xã, len lỏi qua nhiều con đường nhỏ, cuối cùng chúng tôi cũng đến được một ngôi nhà nằm sâu trong khu dân cư của một khối phố. Đón chúng tôi là một người đàn ông trung niên, tóc đã hoa râm, trông vẽ từng trãi và sương gió, nhưng trông chắc chắn, nhanh nhẹn lắm, Khi biết chúng tôi là phóng viên đến viết bài, Ông nói vọng xuống phía sau nhà” Má chúng nó ơi, pha cho tôi một ấm trà xanh, để tôi tiếp nhà báo, nhớ là đặc biệt một chút đấy nhé”
Người đàn ông cởi mở, bên ấm trà nóng, bà giáo vừa mới pha lên, chúng tôi hàn huyên và được biết- Ông được sinh ra và lớn lên trong một gia đình hiếu học, nhưng lại đông con ở vùng biển của huyện Núi Thành tỉnh Quảng Nam, quê hương ông quanh năm đầy nắng, cát và gió, tuổi thơ của ông thì nhọc nhằn với bao nổi khổ cực và đói rách Ông là đứa con thứ 8 trong gia đình nhưng lại là đứa có chí nhất nhà, ông quyết tâm vượt khó để học tập, mong sau này thi đậu trường Y để gia đình và quê hương ông có thêm một Bác sĩ chữa bệnh cho bà con, khắc phục cảnh cấp cứu bệnh nhân bằng ghe máy dịch vụ, hay khiên võng chạy bộ hơn 15 km mới tới được bệnh viên tỉnh. Thế rồi, thời gian qua mau, do điều kiện kinh tế gia đình, giấc mơ của ông cũng chẳng thành, trăn trở mãi, cuối cùng ông quyết tâm vào ngành Sư phạm để dệt ước mơ cho đời sau
Ba năm sau, ông ra trường và tự nguyện xin lên công tác tại một huyện miền núi của tỉnh- Nơi ấy ông gặp Bà, cũng ở miền xuôi lên đây theo bước chân của chiến dịch “ Ánh sáng văn hóa miền núi” và ông bà xây dựng hạnh phúc gia đình từ đó, thời ấy lương giáo viên ba cọc ba đồng, không đủ đong gạo sống qua ngày, sống với nhau 3 năm thì cậu Qúy tử mới lọt lòng mẹ vào ngày 25 tháng 8 năm 1993, sau đó 5 năm cậu con trai thứ hai và cũng là con út chào đời vào ngày 16 tháng 1 năm 1998. Hai vợ chồng kinh qua đủ thứ nghề phụ để có điều kiện nuôi hai cu cậu ăn học kịp bạn kịp bè, mới nữa đời người mà gia đình ông đã 4 lần thay đổi chỗ ở với 3 lần làm nhà, cuối cùng ông cũng được toại nguyện là định cư tại một thành phố trung tâm tỉnh, trường con ông học thuộc top 100 của cả nước

Năm nay cậu con trai đầu thi vào đại học, ước mơ ngày ấy lại hiện về, ông làm hồ sơ cho con thi vào hai trường, khối A – Bách khoa Đà Nẵng, chuyên ngành chế tạo máy, khối B - Đại học Y Huế với ngành Bác sĩ đa khoa. Biết được tâm nguyên của ông, bà. Hai cu cậu ngày đêm trau dồi kinh sử, thế rồi giờ G đã đến, hai cha con cùng chiếc xe way cũ mà ông dùng làm phương tiện đến trường hằng ngày, len lõi hết thành phố Đà Nẵng đến thành phố Huế xa xôi, mong sao con mình không say xe, đảm bảo sức khỏe là tốt rồi
Kỳ thi cũng nhanh chóng trôi qua, cả nhà không ai bảo ai, im lặng chờ đợi. Một chiều cuối tuần nghe tin đã có điễm, ông lại bàn máy, lặng lẽ gõ phiếm, không tin nỗi vào mắt mình, đất dưới chân như tụt xuống, bầu trời như vỡ tung ra “ Bùi Xuân Nguyên – SBD0009. Mã ngành 603- Môn1:10.Môn 2:10.
Môn3:10 Chúa ơi! ba con mười vừa tròn vừa đẹp quá , cả nhà chan hòa trong nước mắt, bao nhiêu khổ cực của bà giáo lo cho chúng nó giờ đây đã được đền đáp rồi, giọt nước mắt lăn dài trên đôi gò má tiều tụy của bà. Đang mãi mê với niềm vui bất tận, thì cậu con trai út chen vào “ Còn trường Bác sĩ nữa Ba ơi” Sau mấy tiêng lách cách, dòng chữ lại hiện ra “ Bùi Xuân Nguyên, SBD1231, mã ngành 456 – Môn 1:10. Môn 2:10 . Môn 3: 9,5 .Cả xóm vây quanh, ai nấy cũng trầm trồ có vẽ thán phục, và cũng vui lây cùng với gia đình ông bà, kể đến đó, ông giáo nghẹn giọng vì xúc động

Nhấp một hớp nước, ông tiếp tục. Mấy ngày nay từ sáng đến tối, ôi chuông điện thoại cứ vài phút lại vang lên, hết bà con họ hàng đến anh em đông nghiệp, bạn bè của cu cậu gọi điện đến chúc mừng, bạn bè thời học sinh của ông bà ở tận bên Mỹ, Pháp, Nga, CaNa Đa …..đủ cả, cũng gọi điện về hỏi thăm, có người ở tận Tây Ban Nha gởi luôn một lẳng hoa to tướng về mừng chiến thắng, nhiều người quan tâm hơn, còn xin phép đầu tư cho cháu ăn học, trong suốt thời gian ở giảng đường Đại học. Ôi thôi thôi, đủ mọi chuyện trên đời, thêm mấy ông bạn kinh niên hàng xóm hể gặp mặt là mở bia bôm bóp chúc mừng, mấy ngày nay đau nhứt hết cả người, nhưng mà vui
Cu Nguyên ra đường, thì đám trẻ con hàng xóm bám theo, mấy chú nhỏ thì luôn miệng nói “ Anh Nguyên, mai mốt ra Huế học, nhứ mua Mè xững về cho em nha, đứa khác lại chen vào “ Anh Nguyên hổng ưng làm Bác sĩ đâu, Anh sợ máu lắm, ảnh thích ngành chế tạo máy khám phá vũ trụ cơ, mà học ở Đà Nẵng gần hơn, dễ về chơi với tụi mình hơn, Cô gái học lớp 11 gần nhà thẹn thùng nói trông không. Con gái Huế tuy giỏi nhưng nói khó nghe lắm, sau này về Quảng Nam lấy vợ nghe anh, vừa dứt lời, cô bé bị anh Nguyên cốc hai cái vào đầu, kèm theo câu hăm dọa “Không lo học mà cứ lo vu vơ, mai mốt mà thi trượt đại học là anh Nguyên về phạt đấy nhé!”
Cả nhà cười ồ, bỗng im lặng, hình như cu cậu đi đâu đó vừa mới về, sau khi chào hỏi chúng tôi, chàng tiến thẳng về phòng của mình, đưa mắt quan sát, tôi thấy góc học tập của em tuy nhỏ nhưng gọn gàng lắm, bên trên giá sách có trang trí những lọ hoa xương rồng xinh xắn, kèm theo một chú chim Ưng đậu trên ngọn tháp, phía bên dưới có gắn một cái chuông gió, lâu lâu nó phát ra một thứ âm thanh nghe thánh thót, dường như để nhắc nhở cu cậu ráng học mà vươn lên để đạt được ước mơ bao đời của họ hàng nhà ông. Trên giá, sách giáo khoa, sách tham khảo, luyện thi … từng hàng thẳng tắp, nhìn vào đó đủ để biết vợ chồng ông quan tâm đến việc học tập của con như thế nào rồi
Sau khi nghe xong câu chuyện, chúng tôi tạm biệt gia đình Thầy và ra về, tiễn khách có cậu con trai út nói vọng theo “ Con chào mấy cô chú, con hẹn mấy chú sau 5 năm nữa, con không thua Cả con đâu”..Vâng! Cảm ơn cháu, đã cho chúng tôi thêm một niềm tin mới – chia tay, màng đêm đã buông xuống, phía chân trời sáng rực một vầng trăng.
Tặng con trai - Tam kỳ ngày 14.10.2010

* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Bùi Xuân Trinh
Dung lượng: | Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)