Cách đánh dấu trọng âm
Chia sẻ bởi Vũ Đức Thắng |
Ngày 18/10/2018 |
51
Chia sẻ tài liệu: cách đánh dấu trọng âm thuộc Tiếng Anh 7
Nội dung tài liệu:
Mấy lời định nghĩa về vợ : Lại đến ngày Tám tháng Ba Thắm tươi ngoài vỏ, xót xa trong lòng ! Vợ là một đoá hoa hồng Vợ là sư tử Hà Đông trong nhà Vợ là nắng gắt mưa sa Vợ là giông tố phong ba bảo bùng. Nhiều người nhờ vợ nên ông Nhiều anh vì, vợ mất không cơ đồ. Vợ là cả những vần thơ Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy. Vợ là một chút men say Là vườn hoa ngoại, làm ngây ngất lòng Vợ là một áng mây hồng Vợ là hoa hậu để chồng mê say. Vợ là khối óc, bàn tay Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta Vợ là nụ, vợ là hoa Vợ là chồi biếc, vợ là mùa xuân. Vợ là tín dụng nhân dân Vợ là kế toán giải ngân trong nhà Vợ là biển cả bao la Vợ là hương lúa đậm đà tình quê. Vợ là gió mát trưa hè Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông Vợ là chỗ dựa của chồng Nhiều anh dám bảo vợ không là gì. Khoan khoan hãy nghĩ lại đi Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu Việc nhà có vợ, công đầu Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà... Vợ là máy giặt trong nhà Vợ là cát séc, vợ là ti vi Những khi vợ hát thầm thì Lời ru xưa lại vọng về trong ta. Vợ là làn điệu dân ca Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên Vợ là cái máy đếm tiền Vợ là nội lực làm nên cơ đồ. Vợ là thủ quỹ, thủ kho Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà. Vợ là vũ trụ bao la Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường. Khi nào giận, lúc nào thương Sớm mưa chiều nắng ai lường được đâu. Vợ là một khúc sông sâu Vợ như là cả một bầu trời xanh. Vợ là khúc nhạc tâm tình Vợ là cây trúc bên đình làm duyên Vợ là cô Tấm thảo hiền
Cho ta thoả thích mọi miền rong chơi. Vợ là con Phật, cháu Trời Rẽ mây tụt xuống làm người trần gian Thiêng liêng lắm, xin miễn bàn Định nghĩa không đúng chết oan có ngày. Mấy lời tếu táo chưa hay Mong em xá tội, đừng bay về trời! Vợ ơi ! Ơi vợ ! Vợ ơi Trắng đầu, răng rụng - Suốt đời anh yêu!
.....................................................
............................................................................
THƠ TÌNH TOÁN HỌC (ĐH Kinh Tế TP HCM)
I. Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ Em số ảo ẩn mình sau số mũ Phép khai căn em biến hoá khôn lường Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới Bao biến số cho một đời nông nổi Phép nội suy từ chối mọi lối mòn Có lúc gần còn chút Epsilon Em bỗng xa như một hàm gián đoạn Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình Tình yêu là định lý khó chứng minh Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ Bao lô gic như giận hờn dập xoá Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng Lời giải đẹp đôi lúc do lầm tưởng Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều Bao chu kỳ, bao đợt sóng tình yêu Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại Em vẫn đó bờ nguyên hàm khờ dại Nơi trái tim anh, em mãi mãi là hằng số vô biên
II. "Phương trình" nào đưa ta về chung lối "Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi "Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được "Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ "Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ "Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ ! Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa "Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép "Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối Để tình là những đường thẳng "song song" Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công Đường "nghịch số" thôi đành
Cho ta thoả thích mọi miền rong chơi. Vợ là con Phật, cháu Trời Rẽ mây tụt xuống làm người trần gian Thiêng liêng lắm, xin miễn bàn Định nghĩa không đúng chết oan có ngày. Mấy lời tếu táo chưa hay Mong em xá tội, đừng bay về trời! Vợ ơi ! Ơi vợ ! Vợ ơi Trắng đầu, răng rụng - Suốt đời anh yêu!
.....................................................
............................................................................
THƠ TÌNH TOÁN HỌC (ĐH Kinh Tế TP HCM)
I. Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ Em số ảo ẩn mình sau số mũ Phép khai căn em biến hoá khôn lường Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới Bao biến số cho một đời nông nổi Phép nội suy từ chối mọi lối mòn Có lúc gần còn chút Epsilon Em bỗng xa như một hàm gián đoạn Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình Tình yêu là định lý khó chứng minh Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ Bao lô gic như giận hờn dập xoá Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng Lời giải đẹp đôi lúc do lầm tưởng Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều Bao chu kỳ, bao đợt sóng tình yêu Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại Em vẫn đó bờ nguyên hàm khờ dại Nơi trái tim anh, em mãi mãi là hằng số vô biên
II. "Phương trình" nào đưa ta về chung lối "Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi "Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được "Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ "Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ "Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ ! Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa "Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép "Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối Để tình là những đường thẳng "song song" Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công Đường "nghịch số" thôi đành
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Vũ Đức Thắng
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)