CAC BAI THO BE YEU NHAT
Chia sẻ bởi Nguyễn Sỹ Lâm |
Ngày 05/10/2018 |
35
Chia sẻ tài liệu: CAC BAI THO BE YEU NHAT thuộc Lớp 3 tuổi
Nội dung tài liệu:
me cua mit
06-05-2008, 08:20 PM
Có một quả thị, còn xanh lắm đang nằm ngủ im lìm dưới tán lá, chú Mèo đi ngang qua, nhìn lên quả thị rồi lấy chân quào quào lên cây thị và hát: Meo...meo ...meo Quả thị áo xanh Quả thị áo xanh Thị ơi! Dậy nhanh Đi chơi thị nhé. Nhưng quả thị vẫn ngủ say sưa. Rồi chú Ỉn đi tới, chú dúi mõm vào gốc cây và hát: Ụt ịt...Ụt ịt... Quả thị áo xanh Quả thị áo xanh Thị ơi! Dậy nhanh Đi chơi thị nhé. Vịt xám đi đến cây thị và cũng rướn cổ lên hát Quạc ...quạc ...quạc Quả thị áo xanh Quả thị áo xanh Thị ơi! Dậy nhanh Đi chơi thị nhé. Quả thị hé mắt ra nhìn, lúc này, nó đã mang trên mình chiếc áo màu vàng . Nhưng các bạn thì đã đi chơi hết cả . Đúng lúc đó, một bà cụ đi tới bên gốc thị, ngửi thấy mùi thị thơm nức, bà nhìn lên thì thấy quả thị chín vàng rồi . Bà giơ giỏ ra và hát Thị ơi! Thị rụng bị bà Thị thơm bà ngửi Chứ bà không ăn. Quả thị nghe vậy, rơi tõm luôn vào giỏ của bà, bà cụ đem quả thị về nhà, và từ đó quả thị về ở với bà cụ.
Cô bé quàng khăn đỏ
Ngày xửa ngày xưa có hai mẹ con nhà nọ sống ven một bìa rừng. Không rõ tên cô bé là gì, chỉ biết người ta thường gọi là cô bé quàng khăn đỏ. Một ngày nọ, mẹ bảo cô đem một ít thức ăn sang nhà bà ngoại. Cô bé vui mừng quàng lên cổ chiếc khăn màu đỏ quen thuộc, xách làn thức ăn và tung tăng lên đường. Đường sang nhà bà ngoại ngang qua một cánh rừng nhỏ có nhiều chim chóc, lắm hoa thơm và đầy những tiệm Internet. Cô bé rảo bước mà mắt cứ ngước nhìn vào những nơi vui vẻ đó. Ngang qua một hồ nước nhỏ cô gặp một chị cò quen biết. Chị cò co một chân lên cười toe toét hỏi cô đi đâu. Cô bé trả lời rằng mình đến thăm ngoại đang ở một mình bên kia khu rừng. Đợi cô bé đi khuất, chị cò móc điện thoại di động ra gọi cho lão sói. Nghe được thông tin quý giá, lão ta thưởng nóng cho chị cò một cục tiền rồi leo lên trực thăng riêng trực chỉ nhà bà ngoại của cô bé quàng khăn đỏ. Sau khi ăn thịt bà lão tội nghiệp, sói lấy áo quần bà mặc vào. Khi cô bé quàng khăn đỏ bước vào và thấy bà mình lạ hơn trước bèn hỏi:- Bà ơi, sao tai bà to thế?- Để bà nghe ngóng được nhiều.- Bà ơi, sao lưng bà còng thế?- Do bà hay cúi trước người khác đấy.Cô bé vẫn còn thắc mắc:- Sao hôm nay tóc bà đẹp thế?- Tại vì bà đang chuẩn bị lên... tivi cháu à.Cô bé chợt nhìn thấy cái điện thoại thật đẹp trên tay bà.- Bà ơi, sao bỗng nhiên bà giàu thế?- À, nhờ bà nuôi gà công nghiệp đó.Cô bé đến gần lão sói hơn và lại hỏi:- Bà ơi, sao người bà nồng nặc mùi rượu thế?- À, vì bà vừa làm xong hết nửa lít “nhất dạ cửu giao”.Cô bé lại hỏi:- Bà ơi, sao mồm bà to thế?- À, mồm bà to để bà quát mấy đứa hay cãi lời bà.Cô bé quàng khăn đỏ ngạc nhiên:- Sao cháu đọc chuyện cổ tích thấy đến đoạn này thì bà ăn thịt cháu cơ mà?Lão sói thong thả:- Xưa rồi, chuyện mới bây giờ phải đến đoạn cháu hỏi sao bụng bà to thế thì bà mới ăn thịt cháu.- Thế sao bụng bà to thế?- À, bụng bà phải chứa nhiều thứ lắm, luôn cả cháu nữa đấy.Nói rồi lão sói vồ lấy cô bé và nuốt một cái ực, nhanh đến nỗi cô không kịp cởi chiếc khăn quàng ra.Ăn xong cô bé, lão sói khà lên một tiếng khoan khoái và định chuồn nhưng không kịp, tất cả mọi chuyện đã không qua được cặp mắt của gã cáo. Cáo gửi ngay một bản fax đến cho ông thợ săn có kèm theo cả sơ đồ đường dẫn đến chỗ lão sói. Ông thợ săn chạy ngay đến và bắn chết sói. Nghe tiếng rên la trong bụng sói, ông thợ săn bèn lấy dao mổ cái bụng phệ của sói, lôi cả bà ngoại và cô bé quàng khăn đỏ ra.Thấy vẫn còn nhiều thứ trong bụng sói, ông thợ săn cứ thế lần lượt lôi ra, vừa hô lên như kiểm kê hàng tồn kho: một con thỏ non, ba con heo sữa, sáu con gà mái tơ có dấu kiểm dịch, một xấp vé máy bay, một bao tải hoa hồng, bốn tấm bằng tiến sĩ, một chiếc áo
06-05-2008, 08:20 PM
Có một quả thị, còn xanh lắm đang nằm ngủ im lìm dưới tán lá, chú Mèo đi ngang qua, nhìn lên quả thị rồi lấy chân quào quào lên cây thị và hát: Meo...meo ...meo Quả thị áo xanh Quả thị áo xanh Thị ơi! Dậy nhanh Đi chơi thị nhé. Nhưng quả thị vẫn ngủ say sưa. Rồi chú Ỉn đi tới, chú dúi mõm vào gốc cây và hát: Ụt ịt...Ụt ịt... Quả thị áo xanh Quả thị áo xanh Thị ơi! Dậy nhanh Đi chơi thị nhé. Vịt xám đi đến cây thị và cũng rướn cổ lên hát Quạc ...quạc ...quạc Quả thị áo xanh Quả thị áo xanh Thị ơi! Dậy nhanh Đi chơi thị nhé. Quả thị hé mắt ra nhìn, lúc này, nó đã mang trên mình chiếc áo màu vàng . Nhưng các bạn thì đã đi chơi hết cả . Đúng lúc đó, một bà cụ đi tới bên gốc thị, ngửi thấy mùi thị thơm nức, bà nhìn lên thì thấy quả thị chín vàng rồi . Bà giơ giỏ ra và hát Thị ơi! Thị rụng bị bà Thị thơm bà ngửi Chứ bà không ăn. Quả thị nghe vậy, rơi tõm luôn vào giỏ của bà, bà cụ đem quả thị về nhà, và từ đó quả thị về ở với bà cụ.
Cô bé quàng khăn đỏ
Ngày xửa ngày xưa có hai mẹ con nhà nọ sống ven một bìa rừng. Không rõ tên cô bé là gì, chỉ biết người ta thường gọi là cô bé quàng khăn đỏ. Một ngày nọ, mẹ bảo cô đem một ít thức ăn sang nhà bà ngoại. Cô bé vui mừng quàng lên cổ chiếc khăn màu đỏ quen thuộc, xách làn thức ăn và tung tăng lên đường. Đường sang nhà bà ngoại ngang qua một cánh rừng nhỏ có nhiều chim chóc, lắm hoa thơm và đầy những tiệm Internet. Cô bé rảo bước mà mắt cứ ngước nhìn vào những nơi vui vẻ đó. Ngang qua một hồ nước nhỏ cô gặp một chị cò quen biết. Chị cò co một chân lên cười toe toét hỏi cô đi đâu. Cô bé trả lời rằng mình đến thăm ngoại đang ở một mình bên kia khu rừng. Đợi cô bé đi khuất, chị cò móc điện thoại di động ra gọi cho lão sói. Nghe được thông tin quý giá, lão ta thưởng nóng cho chị cò một cục tiền rồi leo lên trực thăng riêng trực chỉ nhà bà ngoại của cô bé quàng khăn đỏ. Sau khi ăn thịt bà lão tội nghiệp, sói lấy áo quần bà mặc vào. Khi cô bé quàng khăn đỏ bước vào và thấy bà mình lạ hơn trước bèn hỏi:- Bà ơi, sao tai bà to thế?- Để bà nghe ngóng được nhiều.- Bà ơi, sao lưng bà còng thế?- Do bà hay cúi trước người khác đấy.Cô bé vẫn còn thắc mắc:- Sao hôm nay tóc bà đẹp thế?- Tại vì bà đang chuẩn bị lên... tivi cháu à.Cô bé chợt nhìn thấy cái điện thoại thật đẹp trên tay bà.- Bà ơi, sao bỗng nhiên bà giàu thế?- À, nhờ bà nuôi gà công nghiệp đó.Cô bé đến gần lão sói hơn và lại hỏi:- Bà ơi, sao người bà nồng nặc mùi rượu thế?- À, vì bà vừa làm xong hết nửa lít “nhất dạ cửu giao”.Cô bé lại hỏi:- Bà ơi, sao mồm bà to thế?- À, mồm bà to để bà quát mấy đứa hay cãi lời bà.Cô bé quàng khăn đỏ ngạc nhiên:- Sao cháu đọc chuyện cổ tích thấy đến đoạn này thì bà ăn thịt cháu cơ mà?Lão sói thong thả:- Xưa rồi, chuyện mới bây giờ phải đến đoạn cháu hỏi sao bụng bà to thế thì bà mới ăn thịt cháu.- Thế sao bụng bà to thế?- À, bụng bà phải chứa nhiều thứ lắm, luôn cả cháu nữa đấy.Nói rồi lão sói vồ lấy cô bé và nuốt một cái ực, nhanh đến nỗi cô không kịp cởi chiếc khăn quàng ra.Ăn xong cô bé, lão sói khà lên một tiếng khoan khoái và định chuồn nhưng không kịp, tất cả mọi chuyện đã không qua được cặp mắt của gã cáo. Cáo gửi ngay một bản fax đến cho ông thợ săn có kèm theo cả sơ đồ đường dẫn đến chỗ lão sói. Ông thợ săn chạy ngay đến và bắn chết sói. Nghe tiếng rên la trong bụng sói, ông thợ săn bèn lấy dao mổ cái bụng phệ của sói, lôi cả bà ngoại và cô bé quàng khăn đỏ ra.Thấy vẫn còn nhiều thứ trong bụng sói, ông thợ săn cứ thế lần lượt lôi ra, vừa hô lên như kiểm kê hàng tồn kho: một con thỏ non, ba con heo sữa, sáu con gà mái tơ có dấu kiểm dịch, một xấp vé máy bay, một bao tải hoa hồng, bốn tấm bằng tiến sĩ, một chiếc áo
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Sỹ Lâm
Dung lượng: |
Lượt tài: 3
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)