Ca dao tục ngữ
Chia sẻ bởi Hồng Hải |
Ngày 08/10/2018 |
35
Chia sẻ tài liệu: Ca dao tục ngữ thuộc Tập đọc 1
Nội dung tài liệu:
TRƯỜNG:
HỌ TÊN:
LỚP:
ĐIỆN THOẠI NHÀ BÀ NỘI:
ĐIỆN THOẠI NHÀ BÀ NGOẠI:
TP.HCM, ngày 28 tháng 01 năm 2010
CA DAO
Ngày nào em bé con-con,
Bây giờ em đã lớn khôn thế này:
Cơm cha, áo mẹ, công thầy,
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước-ao.
Nuôi con cho được vuông tròn,
Mẹ thầy dầu-dãi, xương mòn gối long.
Con ơi, cho trọn hiếu trung,
Thảo ngay một dạ, kẻo luống công mẹ thầy.
Ơn cha nặng lắm ai ơi,
Nghĩa mẹ bằng trời, chín tháng cưu mang.
Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông.
Núi cao biển rộng mênh-mông,
Cù-lao chín chữ, ghi lòng con ơi!
Mẹ nuôi con bấy lâu rồi,
Nuôi con cho đến thành người mới nghe.
Công cha như núi Thái-sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu, mới là đạo con.
Làm trai nết đủ trăm đường,
Trước tiên điều hiếu: đạo thường xưa nay.
Công cha đức mẹ cao dày,
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ.
Nuôi con khó nhọc đến giờ,
Trưởng thành con phải biết thờ hai thân.
Thức khuya dậy sớm cho cần,
Quạt nồng ấp lạnh giữ phần đạo con.
Gió mùa thu, mẹ ru con ngủ,
Năm canh chầy, thức đủ năm canh.
Đi đâu mà bỏ mẹ già,
Gối nghiêng ai sửa, chén trà ai dâng?
Mẹ già đầu bạc như tơ,
Lưng đau con đỡ, mắt mờ con nuôi.
Ngày đêm may vá kiếm tiền,
Trước nuôi cha mẹ, sau truyền đạo con.
Đói lòng ăn hột chà-là,
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng.
Đói lòng ăn trái ổi non,
Nhịn cơm nuôi mẹ, cho tròn nghĩa xưa.
Liệu mà thờ kính mẹ già,
Đừng tiếng nặng nhẹ, người ta chê cười.
Dù no dù đói cho tươi,
Khoan ăn bớt ngủ, liệu bài lo toan.
Con ơi muốn nên thân người,
Lắng tai nghe lấy những lời mẹ cha.
Gái thời dệt gấm thêu hoa,
Khi vào canh-cửi, khi ra thêu-thùa.
Trai thời đọc sách ngâm thơ,
Dùi mài kinh-sử để chờ kịp khoa.
Mai sau nối được nghiệp nhà,
Trước là đẹp mặt, sau là ấm thân
Trứng rồng lại nở ra rồng
Hạt thông lại nở cây thông rườm-rà.
Có cha có mẹ mới có ta,
Làm nên thời bởi mẹ cha vun trồng.
Khôn-ngoan nhờ đức cha ông,
Làm nên phải đoái tổ-tông phụng-thờ.
Đạo làm con chớ hững-hờ:
Phải đem chữ hiếu mà thờ từ-nghiêm.
Anh em nào phải người xa, Cùng chung bác mẹ, một nhà cùng thân. Yêu nhau như thể tay chân, Anh em hoà thuận hai thân vui vầy.
Kéo cưa lừa xẻ, Thợ khoẻ cơm vua, Thợ thua cơm làng, Thợ nào dẻo dang, Về nhà bú tí.
Kéo cưa kéo kít, Làm ít ăn nhiều, Nằm đâu ngủ đấy, Nó lấy mất cưa, Lấy gì mà kéo ?!
CON CÓC LÀ CẬU ÔNG TRỜI Con cóc là cậu ông trời Hễ ai đánh nó thì trời đánh cho. Con cóc là cậu thầy nho, Hễ ai đánh chết trời cho quan tiền.
CON GÀ CỤC TÁC LÁ CHANH Con gà cục tác lá chanh Con lợn ủn ỉn mua hành cho tôi. Con chó khóc đứng khóc ngồi, Bà ơi đi chợ mua tôi đồng riềng.
THẰNG BỜM CÓ CÁI QUẠT MO Thằng Bờm có cái quạt mo, Phú ông xin đổi ba bò chín trâu. Bờm rằng: Bờm chẳng lấy trâu! Phú ông xin đổi ao sâu cá mè. Bờm rằng: Bờm chẳng lấy mè ! Phú ông xin đổi một bè gỗ lim. Bờm rằng: Bờm chẳng lấy lim! Phú ông xin đổi con chim đồi mồi. Bờm rằng: Bờm chẳng lấy mồi ! Phú ông xin đổi nắm xôi, Bờm cười.
LÚC NGÔ LÀ CÔ ĐẬU NÀNH Lúa ngô là cô đậu nành, Đậu nành là anh dưa chuột. Dưa chuột là ruột dưa gang. Dưa gang là nàng dưa hấu. Dưa hấu là cậu lúa ngô. Lúa ngô là cô đậu nành …
CON CÔNG HAY MÚA Con công hay múa, Nó múa làm sao? Nó rụt cổ vào
HỌ TÊN:
LỚP:
ĐIỆN THOẠI NHÀ BÀ NỘI:
ĐIỆN THOẠI NHÀ BÀ NGOẠI:
TP.HCM, ngày 28 tháng 01 năm 2010
CA DAO
Ngày nào em bé con-con,
Bây giờ em đã lớn khôn thế này:
Cơm cha, áo mẹ, công thầy,
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước-ao.
Nuôi con cho được vuông tròn,
Mẹ thầy dầu-dãi, xương mòn gối long.
Con ơi, cho trọn hiếu trung,
Thảo ngay một dạ, kẻo luống công mẹ thầy.
Ơn cha nặng lắm ai ơi,
Nghĩa mẹ bằng trời, chín tháng cưu mang.
Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông.
Núi cao biển rộng mênh-mông,
Cù-lao chín chữ, ghi lòng con ơi!
Mẹ nuôi con bấy lâu rồi,
Nuôi con cho đến thành người mới nghe.
Công cha như núi Thái-sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu, mới là đạo con.
Làm trai nết đủ trăm đường,
Trước tiên điều hiếu: đạo thường xưa nay.
Công cha đức mẹ cao dày,
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ.
Nuôi con khó nhọc đến giờ,
Trưởng thành con phải biết thờ hai thân.
Thức khuya dậy sớm cho cần,
Quạt nồng ấp lạnh giữ phần đạo con.
Gió mùa thu, mẹ ru con ngủ,
Năm canh chầy, thức đủ năm canh.
Đi đâu mà bỏ mẹ già,
Gối nghiêng ai sửa, chén trà ai dâng?
Mẹ già đầu bạc như tơ,
Lưng đau con đỡ, mắt mờ con nuôi.
Ngày đêm may vá kiếm tiền,
Trước nuôi cha mẹ, sau truyền đạo con.
Đói lòng ăn hột chà-là,
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng.
Đói lòng ăn trái ổi non,
Nhịn cơm nuôi mẹ, cho tròn nghĩa xưa.
Liệu mà thờ kính mẹ già,
Đừng tiếng nặng nhẹ, người ta chê cười.
Dù no dù đói cho tươi,
Khoan ăn bớt ngủ, liệu bài lo toan.
Con ơi muốn nên thân người,
Lắng tai nghe lấy những lời mẹ cha.
Gái thời dệt gấm thêu hoa,
Khi vào canh-cửi, khi ra thêu-thùa.
Trai thời đọc sách ngâm thơ,
Dùi mài kinh-sử để chờ kịp khoa.
Mai sau nối được nghiệp nhà,
Trước là đẹp mặt, sau là ấm thân
Trứng rồng lại nở ra rồng
Hạt thông lại nở cây thông rườm-rà.
Có cha có mẹ mới có ta,
Làm nên thời bởi mẹ cha vun trồng.
Khôn-ngoan nhờ đức cha ông,
Làm nên phải đoái tổ-tông phụng-thờ.
Đạo làm con chớ hững-hờ:
Phải đem chữ hiếu mà thờ từ-nghiêm.
Anh em nào phải người xa, Cùng chung bác mẹ, một nhà cùng thân. Yêu nhau như thể tay chân, Anh em hoà thuận hai thân vui vầy.
Kéo cưa lừa xẻ, Thợ khoẻ cơm vua, Thợ thua cơm làng, Thợ nào dẻo dang, Về nhà bú tí.
Kéo cưa kéo kít, Làm ít ăn nhiều, Nằm đâu ngủ đấy, Nó lấy mất cưa, Lấy gì mà kéo ?!
CON CÓC LÀ CẬU ÔNG TRỜI Con cóc là cậu ông trời Hễ ai đánh nó thì trời đánh cho. Con cóc là cậu thầy nho, Hễ ai đánh chết trời cho quan tiền.
CON GÀ CỤC TÁC LÁ CHANH Con gà cục tác lá chanh Con lợn ủn ỉn mua hành cho tôi. Con chó khóc đứng khóc ngồi, Bà ơi đi chợ mua tôi đồng riềng.
THẰNG BỜM CÓ CÁI QUẠT MO Thằng Bờm có cái quạt mo, Phú ông xin đổi ba bò chín trâu. Bờm rằng: Bờm chẳng lấy trâu! Phú ông xin đổi ao sâu cá mè. Bờm rằng: Bờm chẳng lấy mè ! Phú ông xin đổi một bè gỗ lim. Bờm rằng: Bờm chẳng lấy lim! Phú ông xin đổi con chim đồi mồi. Bờm rằng: Bờm chẳng lấy mồi ! Phú ông xin đổi nắm xôi, Bờm cười.
LÚC NGÔ LÀ CÔ ĐẬU NÀNH Lúa ngô là cô đậu nành, Đậu nành là anh dưa chuột. Dưa chuột là ruột dưa gang. Dưa gang là nàng dưa hấu. Dưa hấu là cậu lúa ngô. Lúa ngô là cô đậu nành …
CON CÔNG HAY MÚA Con công hay múa, Nó múa làm sao? Nó rụt cổ vào
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Hồng Hải
Dung lượng: 57,00KB|
Lượt tài: 1
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)