Be nao bat gioi bat xa
Chia sẻ bởi Tòng Thị Ty |
Ngày 05/10/2018 |
43
Chia sẻ tài liệu: be nao bat gioi bat xa thuộc Lớp 3 tuổi
Nội dung tài liệu:
Hạt dẻ
Vùng trùng khánh, Cao Bằng và vùng Yên Thế, Bắc Giang có những rừng dẻ bạt ngàn, không biết ngày xưa các cụ, các ông bà chúng ta trồng từ lúc nào.Đến nay, hàng năm cứ có mùa thu bắt vào mùa đông là đi thu hoạch hạt dẻ.
Tháng mười, hạt dẻ rụng, ngay sau đó cây dẻ ra lớp hoa mới để tháng mười sau đó quả chín, nên có câu ca bảo rằng hạt dẻ độc vì “hoa năm ngoái trái năm nay”.
Mỗi quả dẻ chỉ có một hạt. vỏ nó xù xì, phần nào hơi giống quả chôm chômcủa Nam Bộ, một thứ quả ăn tươi. quả hạt dẻ rụng thì gai nó rất cứng, cứng tua tủa như một con nhím nhỏ. Nười đi đến đồi quét hạt dẻ, nếu không có giày dép thì phải đóng hai khúc gỗ làm đôi khuốc tạm, kẻo giẫm vào gai dẻ có thẻ chảy máu.
người đi nhặt và quét hạt dẻ thường phải chịu đựng cái rét căm căm trên đồi, để cho người bé ngồi bên bếp lửa cạnh chiếc nồi rang đẻ ăn ngaynhững hạt hạt dẻ vừa chín vừa thơm vừa bùi vừa ấm.
Ngồi bên bếp ấm mà rang hạt dẻ như thé thật hạnh phúc. nồi rang chỉ là một mảnh vỡ còn sót lại từ chiếc nồi đất bỏ đi. Những ngọn lửa như từng chiếclưỡi vàng toả hơi ấm sực, mặc cho gió rét hay mưa phùn ngoài trời không có chỗ trú ngụ, đang lồng lộn tìm hơi ấm, cho minh…
Ở thành phố, đêm đêm có những người đàn bà nghèo phải đi bán rong món hạt dẻ cùng với ngô rang. Bà đi hết phố này sang phố khác, bóng người lầm lũi vào bóng đêm mong có chút tiền dẻ nuôi con ăn học.
Tôi, người viết những dòng từng là một cô bé con đi đôi guốc bằng hai mảng gỗ
không bào, lên đồi Yên Thế nhặt hạt dẻ và nhồi bên cạnh mẹnhững đêm động, ăn hạt dẻ từ bàn tay yêu thương của mẹ. Mẹ tôi đã mất, nhưng hạt dẻ trên núi cao kia vẫn còn, tôi tiếc là chưa có về thăm lại cánh rừng xanh ngút ngàn màu cây dẻ ấy.
khánh tác giả biên tập chuyện
ệ
ảếạ
Vùng trùng khánh, Cao Bằng và vùng Yên Thế, Bắc Giang có những rừng dẻ bạt ngàn, không biết ngày xưa các cụ, các ông bà chúng ta trồng từ lúc nào.Đến nay, hàng năm cứ có mùa thu bắt vào mùa đông là đi thu hoạch hạt dẻ.
Tháng mười, hạt dẻ rụng, ngay sau đó cây dẻ ra lớp hoa mới để tháng mười sau đó quả chín, nên có câu ca bảo rằng hạt dẻ độc vì “hoa năm ngoái trái năm nay”.
Mỗi quả dẻ chỉ có một hạt. vỏ nó xù xì, phần nào hơi giống quả chôm chômcủa Nam Bộ, một thứ quả ăn tươi. quả hạt dẻ rụng thì gai nó rất cứng, cứng tua tủa như một con nhím nhỏ. Nười đi đến đồi quét hạt dẻ, nếu không có giày dép thì phải đóng hai khúc gỗ làm đôi khuốc tạm, kẻo giẫm vào gai dẻ có thẻ chảy máu.
người đi nhặt và quét hạt dẻ thường phải chịu đựng cái rét căm căm trên đồi, để cho người bé ngồi bên bếp lửa cạnh chiếc nồi rang đẻ ăn ngaynhững hạt hạt dẻ vừa chín vừa thơm vừa bùi vừa ấm.
Ngồi bên bếp ấm mà rang hạt dẻ như thé thật hạnh phúc. nồi rang chỉ là một mảnh vỡ còn sót lại từ chiếc nồi đất bỏ đi. Những ngọn lửa như từng chiếclưỡi vàng toả hơi ấm sực, mặc cho gió rét hay mưa phùn ngoài trời không có chỗ trú ngụ, đang lồng lộn tìm hơi ấm, cho minh…
Ở thành phố, đêm đêm có những người đàn bà nghèo phải đi bán rong món hạt dẻ cùng với ngô rang. Bà đi hết phố này sang phố khác, bóng người lầm lũi vào bóng đêm mong có chút tiền dẻ nuôi con ăn học.
Tôi, người viết những dòng từng là một cô bé con đi đôi guốc bằng hai mảng gỗ
không bào, lên đồi Yên Thế nhặt hạt dẻ và nhồi bên cạnh mẹnhững đêm động, ăn hạt dẻ từ bàn tay yêu thương của mẹ. Mẹ tôi đã mất, nhưng hạt dẻ trên núi cao kia vẫn còn, tôi tiếc là chưa có về thăm lại cánh rừng xanh ngút ngàn màu cây dẻ ấy.
khánh tác giả biên tập chuyện
ệ
ảếạ
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Tòng Thị Ty
Dung lượng: |
Lượt tài: 2
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)