Bài viết hay!!!
Chia sẻ bởi Lê Trí |
Ngày 26/04/2019 |
101
Chia sẻ tài liệu: Bài viết hay!!! thuộc Giáo dục công dân 12
Nội dung tài liệu:
Kính thưa các Quí vị đại biểu!
Kính thưa các Thầy cô giáo!
Trong không khí hân hoan của lễ kỉ niệm : 30 năm Ngày Nhà giáo Việt Nam, rất vinh dự cho em được thay mặt toàn thể các bạn học sinh bày tỏ tấm lòng biết ơn sâu sắc và những lời chúc tốt đẹp nhất đến Thầy Cô. Xin gửi đến các thầy các cô những tình cảm yêu thương chân thành nhất, những đoá hoa điểm 10 tươi thắm nhất và kính chúc các thầy cô mạnh khoẻ, vui vẻ, hạnh phúc để dìu dắt thế hệ trẻ chúng em vững bước vào đời .
Kính thưa các Quí vị đại biểu!
Kính thưa các Thầy cô giáo!
Dân gian thường nói : “Công cha- nghĩa mẹ-ơn thầy”. Quả đúng thế. Thủa bé thơ em lớn lên từ dòng sữa ngọt ngào của mẹ, từ sự ôm ấp, vỗ về che chở của mẹ cha. Rồi theo tháng năm em lớn lên từng ngày. Cô giáo mầm non - người mẹ thứ hai trong đời đã bế em vào lòng, chăm chút, yêu thương, lo cho em từng miếng ăn , giấc ngủ, dạy cho em từng điệu múa , lời ca, cả kĩ năng tư duy xếp hình, ô chữ...Thế giới trong em lấp lánh những sắc màu cổ tích, những ông Bụt, ông Tiên hiền từ, nhân hậu...Chao ôi! Sao ngày ấy dễ thương và đáng yêu đến thế ! Quên làm sao được cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến, rạo rực trong lòng khi mẹ dắt tay em đến trước cổng trường. Một chút ngỡ ngàng, lạ lẫm, lo âu khi trường mới, bạn mới. Một chút nôn nao , hồi hộp, pha lẫn sự chơi vơi, hốt hoảng khi rời xa tay mẹ. Nhưng chỉ một chút thôi, một chút sợ hãi sẽ qua mau khi khi vòng tay âu yếm của cô đã đón em vào lòng. Sự vỗ về, an ủi của cô đã làm em ấm lòng trở lại, tự tin hẳn lên và vô tư tự hỏi với mình : Đâu rồi thói rụt rè, e sợ ? đâu rồi cái khép nép, nhát gan ban nãy mà thay vào đó là nụ cười bẽn lẽn của trẻ thơ muốn ùa ngay vào với bạn...
Ngày đầu tiên đến trường như thế đó. Ngày đầu tiên khắc sâu trong kí ức của em hình ảnh cô giáo tiểu học nhẹ nhàng, dịu dàng hệt như người mẹ nhân từ, hiền hậu mà ngày ấy trái tim non nớt của em cứ ngỡ : “Cô giáo là cô tiên”.Cô tiên đang chắp cánh cho tuổi thơ chúng em bay cao và bay xa mãi mãi như lời động viên của mẹ “ Đi đi con, bước qua cổng trường một thế giới kì diệu đang mở ra,đang chờ con phía trước...”
Ngày ấy, em lơ mơ chưa hiểu rõ thế giới kì diệu ấy là gì, chỉ biết rằng các cô đã tận tâm chỉ dạy cho em những phép tính, con chữ, rèn cho em từng nét bút, lời văn, sửa cho em từng dáng ngồi, tư thế chuẩn...Cô yêu em như con, bảo ban em nhẹ nhàng, dịu dàng làm cho em rất yêu qúy cô. Lúc nào cũng quấn quýt bên cô cùng ăn, cùng ngủ rồi cùng đùa chơi với các bạn ở trường.
Giờ em đã là một học sinh lớp 9, sắp phải xa mái trường Thành Cổ dấu yêu, đã bước sang tuổi 15 hồn nhiên, mơ mộng. em đã hiểu nhiều hơn những điều mẹ nói. Phía sau cổng trường là thầy cô, bè bạn...Nơi đó có bao điều kì diệu mà chúng em cần khám phá , học hỏi và vươn lên. Nơi đó có bao điều mới lạ mà cô giáo sẽ mở ra cho em những hiểu biết về môi trường, xã hội...Sao lại có đất trời? có mây,có gió? Sao lại có mùa xuân cho bướm lượn hương bay? Sao lại có chiến tranh? Sao phải có hòa bình...và sao đáng yêu đến thế những trang văn ấm áp tình người, tình thầy cô, bè bạn...Rất nhiều, rất nhiều những tri thức mà thầy cô cung cấp cho chúng em, dạy cho chúng em những điều hay lẽ phải, biết yêu và biết ghét...Em lớn hơn về tâm hồn, trí tuệ từ sự ân cần của mẹ và cô cùng sự chỉ bảo tận tình của bố, của thầy ... để rồi khi chia tay thầy cô, bè bạn, Thành Cổ thân thương mãi mãi là niềm tự hào, là niềm thương, nỗi nhớ trong chúng em.
Rồi sau này tiếp tục học lên, chúng em lại được tiếp nhận bao tình cảm yêu thương từ những thầy cô mới...
Thầy cô ơi! Nói sao hết tình cảm biết ơn, sự tri ân sâu nặng của chúng em đối với thầy cô giáo. Từ ngàn xưa ông cha ta đã từng nhắc nhở :
“Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy”
Hay “Không thầy
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Lê Trí
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)