Bài văn tả hồ tây
Chia sẻ bởi Nguyễn Khánh Toàn |
Ngày 10/10/2018 |
46
Chia sẻ tài liệu: bài văn tả hồ tây thuộc Tập đọc 5
Nội dung tài liệu:
Bài làm
Từ ngàn xưa , Hồ Tây- một cảnh đẹp vô cùng nổi tiếng , là viên ngọc xanh lung linh giữa lòng Thủ đô - đã bao lần đi vào thơ ca nhạc họa . Thực vậy , mấy ai đến thăm Hồ Tây mà không khỏi ngỡ ngàng bởi vẻ đẹp của hồ khi mùa hè tới.Buổi sáng, Hồ Tây thật tuyệt vời .Những đám mây trắng nhẹ nhàng , bồng bềnh trôi như những chú cừu được một vị thần nào đó thả dong. Vậy là buổi trưa đã đến ! Trời nắng như đổ lửa , đường phố không còn một bóng người . Khi thành phố đã lên đèn , cả một cung điện lung linh hiển hiện dưới mặt nước phẳng lặng. Gió mơn man đưa vào khí quản của con người cái mùi hơi tanh nồng, mặn mòi của cá khi mùa hạ sang.Hàng ngàn năm trôi qua, hàng vạn sự thay đổi nhưng vẫn cứ như vậy , Hồ Tây luôn an nhiên nằm giữa lòng Hà Nội ngàn năm văn hiến, trường cửu cùng năm tháng, sống mãi với tuổi thơ tôi.
Vũ Tuấn Hà – Lớp 5G
“Hồ Tây sóng xô huyền thoại xưa
Hồ Tay sánh bên du thuyền lướt sóng
Xa xa thoáng như trâu vàng còn in bóng đâu đây”
Ai đi xa mà chẳng nhớ về Hà Nội, nhớ cái nồng nàn hoa sữa Nguyễn Du, nhớ đài nghiên Tháp bút hùng vĩ, hương vị phố cổ Hà Thành…. Nhưng tôi nhớ nhất, yêu nhất là Hồ Tây. Nhắc đến Hồ Tây không thể không nhắc đến vẻ đẹp nên thơ, huyền ảo của nó, nhất là mùa thu. Mùa thu, bầu trời như một chiếc dù xanh, cứ theo gió mà bay lên cao mãi. Không khí mát mẻ và trong lành. Khi ông mặt trời đã vươn vai thức dậy, Hồ Tây khoác trên mình chiếc áo lụa đào thướt tha, duyên dáng. Ven hồc các cụ già ngồi trò chuyện, ngâm thơ xen lẫn tiếng nhạc tập thể dục nhộn nhịp. Trên những vòm cây xanh rì, những cô ca sĩ cất lên những tiếng hát trong trẻo, phá tan không gian yên bình cùng với làn sonwg mờ ảo . Những tia năng dễ thương mặc bộ đồng phục màu vàng hoe kéo ông mặt trời lên cao khi buổi trưa đến. Hồ Tây vẫn mang trên mình màu của cái làn nước trong xanh, mát rượi. Chiều, Hồ Tây đắm mình vào một vẻ nên thơ kì lạ mà không sao quên được. Có thể nói, hòn của Hồ Tây chính là cái hơi thở của sự yên bình, thơ mộng xen lẫn cái hiện đại, trẻ trung. Ngồi bên hồ thưởng ngoạn, vừa trò chuyện tâm sự cùng bạn bè trong làn gió dịu dàng thì còn gì bằng? Ai chưa đến đây xin hãy thử một lần rồi bạn sẽ nhớ mãi.
Từ ngàn xưa , Hồ Tây- một cảnh đẹp vô cùng nổi tiếng , là viên ngọc xanh lung linh giữa lòng Thủ đô - đã bao lần đi vào thơ ca nhạc họa . Thực vậy , mấy ai đến thăm Hồ Tây mà không khỏi ngỡ ngàng bởi vẻ đẹp của hồ khi mùa hè tới.Buổi sáng, Hồ Tây thật tuyệt vời .Những đám mây trắng nhẹ nhàng , bồng bềnh trôi như những chú cừu được một vị thần nào đó thả dong. Vậy là buổi trưa đã đến ! Trời nắng như đổ lửa , đường phố không còn một bóng người . Khi thành phố đã lên đèn , cả một cung điện lung linh hiển hiện dưới mặt nước phẳng lặng. Gió mơn man đưa vào khí quản của con người cái mùi hơi tanh nồng, mặn mòi của cá khi mùa hạ sang.Hàng ngàn năm trôi qua, hàng vạn sự thay đổi nhưng vẫn cứ như vậy , Hồ Tây luôn an nhiên nằm giữa lòng Hà Nội ngàn năm văn hiến, trường cửu cùng năm tháng, sống mãi với tuổi thơ tôi.
Vũ Tuấn Hà – Lớp 5G
“Hồ Tây sóng xô huyền thoại xưa
Hồ Tay sánh bên du thuyền lướt sóng
Xa xa thoáng như trâu vàng còn in bóng đâu đây”
Ai đi xa mà chẳng nhớ về Hà Nội, nhớ cái nồng nàn hoa sữa Nguyễn Du, nhớ đài nghiên Tháp bút hùng vĩ, hương vị phố cổ Hà Thành…. Nhưng tôi nhớ nhất, yêu nhất là Hồ Tây. Nhắc đến Hồ Tây không thể không nhắc đến vẻ đẹp nên thơ, huyền ảo của nó, nhất là mùa thu. Mùa thu, bầu trời như một chiếc dù xanh, cứ theo gió mà bay lên cao mãi. Không khí mát mẻ và trong lành. Khi ông mặt trời đã vươn vai thức dậy, Hồ Tây khoác trên mình chiếc áo lụa đào thướt tha, duyên dáng. Ven hồc các cụ già ngồi trò chuyện, ngâm thơ xen lẫn tiếng nhạc tập thể dục nhộn nhịp. Trên những vòm cây xanh rì, những cô ca sĩ cất lên những tiếng hát trong trẻo, phá tan không gian yên bình cùng với làn sonwg mờ ảo . Những tia năng dễ thương mặc bộ đồng phục màu vàng hoe kéo ông mặt trời lên cao khi buổi trưa đến. Hồ Tây vẫn mang trên mình màu của cái làn nước trong xanh, mát rượi. Chiều, Hồ Tây đắm mình vào một vẻ nên thơ kì lạ mà không sao quên được. Có thể nói, hòn của Hồ Tây chính là cái hơi thở của sự yên bình, thơ mộng xen lẫn cái hiện đại, trẻ trung. Ngồi bên hồ thưởng ngoạn, vừa trò chuyện tâm sự cùng bạn bè trong làn gió dịu dàng thì còn gì bằng? Ai chưa đến đây xin hãy thử một lần rồi bạn sẽ nhớ mãi.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Khánh Toàn
Dung lượng: 12,54KB|
Lượt tài: 0
Loại file: docx
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)