Bai lam van so 6
Chia sẻ bởi Nguyễn Hoàng Thiên Hà |
Ngày 17/10/2018 |
15
Chia sẻ tài liệu: bai lam van so 6 thuộc Ngữ văn 6
Nội dung tài liệu:
BÀI TẬP LÀM VĂN SỐ 6. - LỚP 6
Đề ra: Hãy tả lại người mà em yêu quý nhất.
BÀI LÀM:
Tuổi thơ bao giờ cũng là tuổi in đậm nhất hình ảnh những người thân yêu của mình. Ở bạn có thể là người mẹ, vì mẹ là người cho em những dòng sữa trong lành và những lời ru ngọt ngào mà suốt cả cuộc đời em sẽ không bao giờ quên. Ở bạn khác, đó là hình ảnh người cha đã chăm sóc, dạy bảo ân cần với mình từ tấm bé. Còn đối với tôi, đó chình là hình ảnh bà ngoại, người đã gần gũi dạy dỗ em nên người.
Em luôn nhớ nụ cười âu yếm luôn hiện lên trên khuôn mặt đầy phúc hậu của bà đã đầy nếp nhăn và mái tóc bạc được búi gọn ghẽ. Em rất thích được sống với bà ngoại, sống trong một căn nhà yên tĩnh trong vòng tay yêu thương của bà. Vì là người thôn quê nên bà tập cho em làm những việc làm ở nông thôn, từ những việc nhỏ nhặt nhất. Em nhìn đôi bàn tay chai sạn, ánh mắt hiền hậu, khắc khổ của bà mà càng thấy thương bà vô cùng. Mặc dù tuổi đã cao nhưng không phải vì tuổi già mà làm cho bà thành người lúc nào cũng sợ những công việc nặng nhọc. Bà dạy em luôn làm người con ngoan, trò giỏi. Bà thường hay nói với em: " Gắng mà học cháu ạ! Trước đây bà không được đi học như cháu bây giờ, tiếc lắm!" Em hỏi bà tại sao vậy thì bà nói: `` Trước đây, người ta ai cũng lo làm việc để kiếm sống, khổ lắm cháu ạ! Tiền chẳng có mà nhà lại đong con nên bà không được đi học!`` Khi bà nói xong, em thấy từ trong ánh mắt bà đượm buồn. Lờ nói đó của bà luôn thấm sâu trong lòng em để em nhớ mãi. Hằng ngày, bà dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho em rồi bà quét dọn nhà cửa, ra vườn bắt sâu, tưới cây. Bàn tay gầy gầy của bà tưới nước, bắt sâu nhanh thoăn thoắt, dáng người bà không cao như những người hàng xóm quanh nhà. Đôi môi của bà lúc nào cũng đỏ hồng vì bà luôn nhai trầu. Mái tóc của bà đã điểm bạc với khuôn mặt đã có lốm đốm tàn hương. Bà em đi lại nhẹ nhàng, hoạt bát. Bà em ăn ở có tình có nghĩa với hàng xóm như bát nước đầy. Nhà nào có chuyện vui hay chuyện buồn, bà đều thăm hỏi động viên họ. Những đêm mưa rả rích ngoài hiên, trên chiếc chõng tre , em được nằm trong vòng tay ấm áp của bà, nghe bà kể chuyện cổ tích mà em đi vào giấc ngủ. Những ngày em ốm, bà lấy áo ấm mặc vào cho em, đi tìm thuốc cho em uống, nấu cháo cho em ăn, chăm chút cho em từng li từng tí. Tình thương của bà thật là bao la, em càng yêu quý bà hơn bao giờ hết.
Em mong sẽ được sống trong vòng tay âu yếm. yêu thương của bà nhưng vì một căn bệnh ung thư mà nó đã cướp mất người bà yêu quý của em. Bà em đã ra đi cách đây hai năm. Nhưng đối với em, bà mãi mãi là một bà tiên hiền hậu luôn ban phúc lành cho đứa cháu của mình, em se luôn luôn nhớ mãi những kỉ niệm thời thơ ấu của em khi em sống với bà ngoại. Bà ơi! Cháu yêu bà nhiều lắm.
Đề ra: Hãy tả lại người mà em yêu quý nhất.
BÀI LÀM:
Tuổi thơ bao giờ cũng là tuổi in đậm nhất hình ảnh những người thân yêu của mình. Ở bạn có thể là người mẹ, vì mẹ là người cho em những dòng sữa trong lành và những lời ru ngọt ngào mà suốt cả cuộc đời em sẽ không bao giờ quên. Ở bạn khác, đó là hình ảnh người cha đã chăm sóc, dạy bảo ân cần với mình từ tấm bé. Còn đối với tôi, đó chình là hình ảnh bà ngoại, người đã gần gũi dạy dỗ em nên người.
Em luôn nhớ nụ cười âu yếm luôn hiện lên trên khuôn mặt đầy phúc hậu của bà đã đầy nếp nhăn và mái tóc bạc được búi gọn ghẽ. Em rất thích được sống với bà ngoại, sống trong một căn nhà yên tĩnh trong vòng tay yêu thương của bà. Vì là người thôn quê nên bà tập cho em làm những việc làm ở nông thôn, từ những việc nhỏ nhặt nhất. Em nhìn đôi bàn tay chai sạn, ánh mắt hiền hậu, khắc khổ của bà mà càng thấy thương bà vô cùng. Mặc dù tuổi đã cao nhưng không phải vì tuổi già mà làm cho bà thành người lúc nào cũng sợ những công việc nặng nhọc. Bà dạy em luôn làm người con ngoan, trò giỏi. Bà thường hay nói với em: " Gắng mà học cháu ạ! Trước đây bà không được đi học như cháu bây giờ, tiếc lắm!" Em hỏi bà tại sao vậy thì bà nói: `` Trước đây, người ta ai cũng lo làm việc để kiếm sống, khổ lắm cháu ạ! Tiền chẳng có mà nhà lại đong con nên bà không được đi học!`` Khi bà nói xong, em thấy từ trong ánh mắt bà đượm buồn. Lờ nói đó của bà luôn thấm sâu trong lòng em để em nhớ mãi. Hằng ngày, bà dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho em rồi bà quét dọn nhà cửa, ra vườn bắt sâu, tưới cây. Bàn tay gầy gầy của bà tưới nước, bắt sâu nhanh thoăn thoắt, dáng người bà không cao như những người hàng xóm quanh nhà. Đôi môi của bà lúc nào cũng đỏ hồng vì bà luôn nhai trầu. Mái tóc của bà đã điểm bạc với khuôn mặt đã có lốm đốm tàn hương. Bà em đi lại nhẹ nhàng, hoạt bát. Bà em ăn ở có tình có nghĩa với hàng xóm như bát nước đầy. Nhà nào có chuyện vui hay chuyện buồn, bà đều thăm hỏi động viên họ. Những đêm mưa rả rích ngoài hiên, trên chiếc chõng tre , em được nằm trong vòng tay ấm áp của bà, nghe bà kể chuyện cổ tích mà em đi vào giấc ngủ. Những ngày em ốm, bà lấy áo ấm mặc vào cho em, đi tìm thuốc cho em uống, nấu cháo cho em ăn, chăm chút cho em từng li từng tí. Tình thương của bà thật là bao la, em càng yêu quý bà hơn bao giờ hết.
Em mong sẽ được sống trong vòng tay âu yếm. yêu thương của bà nhưng vì một căn bệnh ung thư mà nó đã cướp mất người bà yêu quý của em. Bà em đã ra đi cách đây hai năm. Nhưng đối với em, bà mãi mãi là một bà tiên hiền hậu luôn ban phúc lành cho đứa cháu của mình, em se luôn luôn nhớ mãi những kỉ niệm thời thơ ấu của em khi em sống với bà ngoại. Bà ơi! Cháu yêu bà nhiều lắm.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Hoàng Thiên Hà
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)