Bài 7. Sự phát triển lịch sử và nền Văn hoá đa dạng của Ấn Độ
Chia sẻ bởi Nguyễn Văn Dũng |
Ngày 10/05/2019 |
29
Chia sẻ tài liệu: Bài 7. Sự phát triển lịch sử và nền Văn hoá đa dạng của Ấn Độ thuộc Lịch sử 10
Nội dung tài liệu:
Tiết 10 – Bài 7
SỰ PHÁT TRIỂN LỊCH SỬ
VÀ NỀN VĂN HÓA ĐA DẠNG CỦA ẤN ĐỘ
GV: NGUY?N CHÍ THU?N
TRU?NG THPT DI AN - BÌNH DUONG
I XÃ HỘI CỔ ĐẠI ẤN ĐỘ
IISỰ HÌNH THÀNH, PHÁT TRIỂN QUỐC GIA PHONG KIẾN ẤN ĐỘ
1. Vương triều Gúp-ta
2. Vương triều Hồi giáo Đê-li
3. Vương triều Mô-gôn
IIIVĂN HOÁ TRUYỀN THỐNG ẤN ĐỘ
- Tôn giáo
- Văn học cổ điển Ấn Độ – văn học Hin-đu
- Về kiến trúc
N?i dung 2. ?N D? TH?I PHONG KI?N
IIIVĂN HOÁ TRUYỀN THỐNG ẤN ĐỘ
1. Tôn giáo :
-Đạo Phật :
tiếp tục được phát triển, truyền bá khắp Ấn Độ. Kiến trúc Phật giáo phát triển (chùa hang, tượng Phật bằng đá).
D?o Ph?t do ai truy?n b, m?nh nh?t th?i no v cịn d? l?i cc ki?n trc no ?
Thái tử Sỉ Đạt Ta con vua Tịnh Phạn và hoàng hậu Ma da
Do nhận thấy 4 cảnh khổ : sanh, già, bệnh, chết nên hoàng tử Sỉ Đạt Ta ra đi tìm chân lí thoát khổ.
Sau khi thiền định dưới cội bồ đề thái tử giác ngô tiếng Ấn Độ là Butđa, tiếng Việt là Bụt, tiếng Trung Quốc là Phật. Đạo Phật được truyền bá khắp miền Bắc Ấn Độ và sau lan rộng ra các nước khác
Đạo Phật được truyền bá mạnh mẽ dưới thời vua A-sô-ca, tiếp tục dưới các triều đại Gúp-ta và Hác-sa cho đến thế kỉ VII. Đông Nam Á ảnh hưởng đạo Phật nhiều nhất .
Người ta đã đục đẽo hang đá thành chùa hang
Tượng Phật bằng đá
-Ấn Độ giáo hay đạo Hin-đu :
ra đời và phát triển, với tín ngưỡng từ cổ xưa, tôn thờ nhiều thần thánh.
Các công trình kiến trúc thờ thần cũng được xây dựng với phong cách nghệ thuật độc đáo.
Ngu?n g?c c?a ?n D? gio hay d?o Hin-du ra d?i v b?t ngu?n t? du ?
Đạo Hin-đu (Ấn Độ giáo)
Thờ Bộ ba : thần Brama, thần Visnu, thần Siva và nhiều thần khác nhất là Inđra.
Tượng linga và yoni ở thánh địa Mĩ Sơn
Tượng linga và yoni ở thánh địa Mĩ Sơn
-Hồi giáo :
bắt đầu được truyền bá đến Trung Á, lập nên Vương quốc Hồi giáo nữa ở Tây Bắc Ấn Độ.
H?i gio b?t ngu?n t? du v truy?n b vo ?n D? lc no ?
-Đạo Hồi theo tiếng Ảrập là Ixlam nghĩa là "phục tùng", về sau dân tộc Hồi ở Trung Quốc theo tôn giáo này nên ta quen gọi là Đạo Hồi.
-Đạo Hồi là một tôn giáo nhất thần tuyệt đối. Vị thần duy nhất mà Đạo Hồi tôn thờ là thánh Ala. Tín đồ Hồi giáo tin rằng ngoài thánh Ala không có vị thần nào khác.
-Đạo Hồi không thờ tượng hoặc hình mà chỉ thờ ngôi sao và trăng lưỡi liềm biểu tượng của thánh A-la.
Đạo Hồi quy định:
Thừa nhận chỉ có thánh Ala, không có vị thần nào khác, còn Mô-ha-met là sứ giả của Ala và là vị tiên tri cuối cùng.
Hàng ngày phải cầu nguyện 5 lần vào sáng, trưa, chiều, tối và đêm. Thứ sáu hàng tuần thì phải đến thánh thất làm lễ 1 lần.
3. Mỗi năm đến tháng Ra-ma-đan phải trai giới 1 tháng.
4. Phải nộp thuế cho Đạo để xây cất thánh thất, bù đắp các khoản chi.
5. Trong suốt đời người phải đi hành hương đến Mec-ca một lần.
-Đạo Hồi chia làm hai giáo phái chính là : phái Sun-ni (chính thống) và phái Shit (chiếm 1/10 thánh chiến tử đạo).
-Đạo Hồi đã thành quốc giáo của 24 nước : In-đô-nê-xi-a, Ma-lai-xi-a, Af-ga-nis-tan, Bang-la-des, Pa-kix-tan, I-ran, I-rac, các nước A rập, Thổ Nhĩ Kì, Xi-ri, Ai Cập, Li-bi, An-giê-ri, Ma-rốc...
Hồi giáo dòng Sun-ni
Hồi giáo dòng Shít
Đạo Hin-đu chủ yếu
Tháng Ramadan của người Hồi giáo
Mecca, thánh địa của đạo Hồi ở Al Qura
d. Chữ viết :
có từ rất sớm, từ chữ đơn giản Bra-mi (Brahmi) đã nâng lên, sáng tạo và hoàn thiện thành hệ chữ Phạn (Sanskrit) dùng để viết văn, khắc bia. Chữ Pa-li viết kinh Phật.
Ch? vi?t ?n D? cĩ t? khi no v pht tri?n ra sao ?
Chữ đơn giản Bra-mi (Brahmi)
Chữ Phạn (Sanskrit) dùng để viết văn, khắc bia
Kinh Phật hệ tiểu thừa đều đọc tiếng Pa-li
Văn học cổ điển Ấn Độ :
Văn học Hin-đu, mang tinh thần và triết lí Hin-đu giáo rất phát triển.
Hai bộ sử thi nổi tiếng viết chữ Phạn (Sanskrit) là : Mahabharata và Ramayana
Một trang diễn tả Trận chiến trong Mahabharata
Về kiến trúc :
có nghệ thuật tạc tượng Phật ; một số công trình mang dấu ấn kiến trúc Hồi giáo, xây dựng kinh đô Đê-li trở thành một thành phố lớn nhất thế giới lúc bấy giờ.
Nghệ thuật tạc tượng Phật
Kiến trúc Hồi giáo ở kinh đô Đê li
Kiến trúc Hồi giáo ở kinh đô Đê-li
Giá trị và ý nghĩa :
Văn hoá truyền thống Ấn Độ có giá trị văn hoá vĩnh cửu.
L m?t n?n van minh l?n c?a nhn lo?i nn van hĩa truy?n th?ng ?n D? cĩ gi tr? v nghia ra sao ?
TRANG PHỤC TRUYỀN THỐNG ẤN ĐỘ
Có ảnh hưởng ra bên ngoài, nhất là khu vực Đông Nam Á, đồng thời bước đầu tạo ra sự giao lưu văn hoá Đông - Tây.
Vì sao van hố ?n D? pht tri?n m?nh sang cc nu?c Dơng Nam ?
Đền Ăng-co ở Cam-pu-chia
Cố đô Pa-gan ở Mi-an-ma
Đền Ay-ut-thay-a ở Thái Lan
Đền Bô-rô-bu-đu ở In-đô-nê-si-a
Đền Thạt-Luỗng ở Lào
Thánh địa Mỹ Sơn ở Quảng Nam
Quan sát hình 17 (SGK) để biết được nét đặc sắc của văn hoá Ấn Độ.
Thời kì định hình và phát triển của văn hóa truyền thống Ấn Độ là
A. Thời kì Ma-ga-đa (khoảng 500 năm TCN đến thế kỉ III SCN).
B. Thời kì Vương triều Gúp-ta (319-606).
C. Thời kì Vương triều Hác-sa (606-647).
D. Thời kì Gúp-ta và Hác-sa (từ thế kỉ IV đến thế kỉ VII).
Đạo Phật xuất hiện ở Ấn Độ vào thời gian nào ?
A. Thế kỉ VI TCN.
B. Thế kỉ IV.
C. Thế kỉ VI.
D. Thế kỉ VII.
Đạo Phật được truyền bá rộng khắp Ấn Độ vào thời
A. Vua Bim-bi-sa-ra.
B. Vua A-sô-ca.
C. Vua Gúp-ta.
D. Vua Hác-sa.
Đạo Hin-đu – một tôn giáo lớn xuất hiện cùng với đạo Phật – được hình thành trên cơ sở của
A. giáo lí của đạo Phật.
B. những tín ngưỡng cổ xưa của người Ấn Độ.
C. giáo lí của đạo Hồi.
D. tất cả ý trên đều đúng.
Điều chứng tỏ vào thời A-sô-ca đạo Phật rất được coi trọng ở Ấn Độ là
A. Phật giáo được truyền bá rộng rải.
B. người ta làm rất nhiều chùa để thờ Phật.
C. rất nhiều pho tượng Phật được tạc bằng đá.
D. cả A, B, C đều đúng.
Đối tượng mà đạo Hin-đu thờ phượng là
A. các nhân thần.
B. lực lượng siêu nhiên mà con người sợ hãi.
C. vật tổ.
D. tất cả các đối tượng trên.
Ngôn ngữ và văn tự nào phát triển là điều kiện chuyển tải, truyền bá văn học, văn hóa Ấn Độ ?
A. chữ Phạn (Sanskrit).
B. chữ Brahmi.
C. kí tự Latinh.
D. cả A, B, C đều đúng.
Thời kì ở Ấn Độ có những công trình kiến trúc, điêu khắc có giá trị xuyên suốt thời gian lịch sử loài người là ?
A. thời Ma-ga-đa.
B. thời Gúp-ta.
C. thời Hác-sa.
D. thời A-sô-ca.
Khu vực chịu ảnh hưởng của văn hóa Ấn Độ nhiều nhất là
A. khu vực Bắc Á.
B. khu vực Tây Á.
C. khu vực Đông Nam Á.
D. khu vực Trung Á.
Tộc người ở nước ta đã sử dụng chữ Phạn của Ấn Độ là
A. người Khơ-me.
B. người Kinh.
C. người Chăm.
D. các dân tộc ở Tây nguyên.
Nét nổi bật của văn hóa Ấn Độ thời kì định hình và phát triển là :
A. một đất nước, một thời kì lại sản sinh ra hai tôn giáo lớn của thế giới.
B. chữ viết xuất hiện và sớm hoàn thiện tạo điều kiện cho một nền văn học cổ phát triển rực rở.
C. diễn ra sự giao lưu văn hóa mạnh mẽ giữa Đông và Tây.
D. ý A và B đều đúng.
Ý nào sao đây không phải là nguyên nhân cho Ấn Độ rơi vào tình trạng chia rẻ, phân tán vào thế kỉ VII ?
A. Nền VH truyền thống Ấn Độ dần dần bị mai một dưới sự ảnh hưởng của các nhân tố từ bên ngoài.
B. Chính quyền trung ương suy yếu.
C. Đất nước rộng lớn và bị ngăn cách.
D. Mỗi vùng lãnh thổ lại có những điều kiện và sắc thái riêng.
Sự phân liệt, chia rẽ ở Ấn Độ không chứng tỏ
A. tình trạng khủng hoảng, suy thoái của Ấn Độ.
B. sự phát triển tự cường của các vùng địa phương.
C. sự phát triển của các vùng xa hơn.
D. văn hóa truyền thống Ấn Độ có dịp truyền bá, phát triển rộng trên toàn lãnh thổ và ảnh hưởng ra bên ngoài.
Nước đóng vai trò tích cực trong việc phổ biến văn hóa Ấn Độ là
A. nước Pan-đi-a.
B. nước Pa-la.
C. nước Ma-ga-đa.
D. nước Pa-la-va.
Nét nổi bật trong tình hình Ấn Độ dưới thời Vương triều Hồi giáo Đê-li là
A. Vương triều Đê-li là vương triều ngoại tộc nhưng đã nhanh chóng tự biến thành vương triều của nước Ấn Độ.
B. diễn ra sự giao lưu văn hóa Đông (văn hóa Ấn Độ) – Tây (văn hóa A-rập Hồi giáo).
C. Hồi giáo từ Ấn Độ được truyền bá và ảnh hưởng đến nhiều nơi ở Đông Nam Á.
D. Cả A, B, C đều đúng.
SỰ PHÁT TRIỂN LỊCH SỬ
VÀ NỀN VĂN HÓA ĐA DẠNG CỦA ẤN ĐỘ
GV: NGUY?N CHÍ THU?N
TRU?NG THPT DI AN - BÌNH DUONG
I XÃ HỘI CỔ ĐẠI ẤN ĐỘ
IISỰ HÌNH THÀNH, PHÁT TRIỂN QUỐC GIA PHONG KIẾN ẤN ĐỘ
1. Vương triều Gúp-ta
2. Vương triều Hồi giáo Đê-li
3. Vương triều Mô-gôn
IIIVĂN HOÁ TRUYỀN THỐNG ẤN ĐỘ
- Tôn giáo
- Văn học cổ điển Ấn Độ – văn học Hin-đu
- Về kiến trúc
N?i dung 2. ?N D? TH?I PHONG KI?N
IIIVĂN HOÁ TRUYỀN THỐNG ẤN ĐỘ
1. Tôn giáo :
-Đạo Phật :
tiếp tục được phát triển, truyền bá khắp Ấn Độ. Kiến trúc Phật giáo phát triển (chùa hang, tượng Phật bằng đá).
D?o Ph?t do ai truy?n b, m?nh nh?t th?i no v cịn d? l?i cc ki?n trc no ?
Thái tử Sỉ Đạt Ta con vua Tịnh Phạn và hoàng hậu Ma da
Do nhận thấy 4 cảnh khổ : sanh, già, bệnh, chết nên hoàng tử Sỉ Đạt Ta ra đi tìm chân lí thoát khổ.
Sau khi thiền định dưới cội bồ đề thái tử giác ngô tiếng Ấn Độ là Butđa, tiếng Việt là Bụt, tiếng Trung Quốc là Phật. Đạo Phật được truyền bá khắp miền Bắc Ấn Độ và sau lan rộng ra các nước khác
Đạo Phật được truyền bá mạnh mẽ dưới thời vua A-sô-ca, tiếp tục dưới các triều đại Gúp-ta và Hác-sa cho đến thế kỉ VII. Đông Nam Á ảnh hưởng đạo Phật nhiều nhất .
Người ta đã đục đẽo hang đá thành chùa hang
Tượng Phật bằng đá
-Ấn Độ giáo hay đạo Hin-đu :
ra đời và phát triển, với tín ngưỡng từ cổ xưa, tôn thờ nhiều thần thánh.
Các công trình kiến trúc thờ thần cũng được xây dựng với phong cách nghệ thuật độc đáo.
Ngu?n g?c c?a ?n D? gio hay d?o Hin-du ra d?i v b?t ngu?n t? du ?
Đạo Hin-đu (Ấn Độ giáo)
Thờ Bộ ba : thần Brama, thần Visnu, thần Siva và nhiều thần khác nhất là Inđra.
Tượng linga và yoni ở thánh địa Mĩ Sơn
Tượng linga và yoni ở thánh địa Mĩ Sơn
-Hồi giáo :
bắt đầu được truyền bá đến Trung Á, lập nên Vương quốc Hồi giáo nữa ở Tây Bắc Ấn Độ.
H?i gio b?t ngu?n t? du v truy?n b vo ?n D? lc no ?
-Đạo Hồi theo tiếng Ảrập là Ixlam nghĩa là "phục tùng", về sau dân tộc Hồi ở Trung Quốc theo tôn giáo này nên ta quen gọi là Đạo Hồi.
-Đạo Hồi là một tôn giáo nhất thần tuyệt đối. Vị thần duy nhất mà Đạo Hồi tôn thờ là thánh Ala. Tín đồ Hồi giáo tin rằng ngoài thánh Ala không có vị thần nào khác.
-Đạo Hồi không thờ tượng hoặc hình mà chỉ thờ ngôi sao và trăng lưỡi liềm biểu tượng của thánh A-la.
Đạo Hồi quy định:
Thừa nhận chỉ có thánh Ala, không có vị thần nào khác, còn Mô-ha-met là sứ giả của Ala và là vị tiên tri cuối cùng.
Hàng ngày phải cầu nguyện 5 lần vào sáng, trưa, chiều, tối và đêm. Thứ sáu hàng tuần thì phải đến thánh thất làm lễ 1 lần.
3. Mỗi năm đến tháng Ra-ma-đan phải trai giới 1 tháng.
4. Phải nộp thuế cho Đạo để xây cất thánh thất, bù đắp các khoản chi.
5. Trong suốt đời người phải đi hành hương đến Mec-ca một lần.
-Đạo Hồi chia làm hai giáo phái chính là : phái Sun-ni (chính thống) và phái Shit (chiếm 1/10 thánh chiến tử đạo).
-Đạo Hồi đã thành quốc giáo của 24 nước : In-đô-nê-xi-a, Ma-lai-xi-a, Af-ga-nis-tan, Bang-la-des, Pa-kix-tan, I-ran, I-rac, các nước A rập, Thổ Nhĩ Kì, Xi-ri, Ai Cập, Li-bi, An-giê-ri, Ma-rốc...
Hồi giáo dòng Sun-ni
Hồi giáo dòng Shít
Đạo Hin-đu chủ yếu
Tháng Ramadan của người Hồi giáo
Mecca, thánh địa của đạo Hồi ở Al Qura
d. Chữ viết :
có từ rất sớm, từ chữ đơn giản Bra-mi (Brahmi) đã nâng lên, sáng tạo và hoàn thiện thành hệ chữ Phạn (Sanskrit) dùng để viết văn, khắc bia. Chữ Pa-li viết kinh Phật.
Ch? vi?t ?n D? cĩ t? khi no v pht tri?n ra sao ?
Chữ đơn giản Bra-mi (Brahmi)
Chữ Phạn (Sanskrit) dùng để viết văn, khắc bia
Kinh Phật hệ tiểu thừa đều đọc tiếng Pa-li
Văn học cổ điển Ấn Độ :
Văn học Hin-đu, mang tinh thần và triết lí Hin-đu giáo rất phát triển.
Hai bộ sử thi nổi tiếng viết chữ Phạn (Sanskrit) là : Mahabharata và Ramayana
Một trang diễn tả Trận chiến trong Mahabharata
Về kiến trúc :
có nghệ thuật tạc tượng Phật ; một số công trình mang dấu ấn kiến trúc Hồi giáo, xây dựng kinh đô Đê-li trở thành một thành phố lớn nhất thế giới lúc bấy giờ.
Nghệ thuật tạc tượng Phật
Kiến trúc Hồi giáo ở kinh đô Đê li
Kiến trúc Hồi giáo ở kinh đô Đê-li
Giá trị và ý nghĩa :
Văn hoá truyền thống Ấn Độ có giá trị văn hoá vĩnh cửu.
L m?t n?n van minh l?n c?a nhn lo?i nn van hĩa truy?n th?ng ?n D? cĩ gi tr? v nghia ra sao ?
TRANG PHỤC TRUYỀN THỐNG ẤN ĐỘ
Có ảnh hưởng ra bên ngoài, nhất là khu vực Đông Nam Á, đồng thời bước đầu tạo ra sự giao lưu văn hoá Đông - Tây.
Vì sao van hố ?n D? pht tri?n m?nh sang cc nu?c Dơng Nam ?
Đền Ăng-co ở Cam-pu-chia
Cố đô Pa-gan ở Mi-an-ma
Đền Ay-ut-thay-a ở Thái Lan
Đền Bô-rô-bu-đu ở In-đô-nê-si-a
Đền Thạt-Luỗng ở Lào
Thánh địa Mỹ Sơn ở Quảng Nam
Quan sát hình 17 (SGK) để biết được nét đặc sắc của văn hoá Ấn Độ.
Thời kì định hình và phát triển của văn hóa truyền thống Ấn Độ là
A. Thời kì Ma-ga-đa (khoảng 500 năm TCN đến thế kỉ III SCN).
B. Thời kì Vương triều Gúp-ta (319-606).
C. Thời kì Vương triều Hác-sa (606-647).
D. Thời kì Gúp-ta và Hác-sa (từ thế kỉ IV đến thế kỉ VII).
Đạo Phật xuất hiện ở Ấn Độ vào thời gian nào ?
A. Thế kỉ VI TCN.
B. Thế kỉ IV.
C. Thế kỉ VI.
D. Thế kỉ VII.
Đạo Phật được truyền bá rộng khắp Ấn Độ vào thời
A. Vua Bim-bi-sa-ra.
B. Vua A-sô-ca.
C. Vua Gúp-ta.
D. Vua Hác-sa.
Đạo Hin-đu – một tôn giáo lớn xuất hiện cùng với đạo Phật – được hình thành trên cơ sở của
A. giáo lí của đạo Phật.
B. những tín ngưỡng cổ xưa của người Ấn Độ.
C. giáo lí của đạo Hồi.
D. tất cả ý trên đều đúng.
Điều chứng tỏ vào thời A-sô-ca đạo Phật rất được coi trọng ở Ấn Độ là
A. Phật giáo được truyền bá rộng rải.
B. người ta làm rất nhiều chùa để thờ Phật.
C. rất nhiều pho tượng Phật được tạc bằng đá.
D. cả A, B, C đều đúng.
Đối tượng mà đạo Hin-đu thờ phượng là
A. các nhân thần.
B. lực lượng siêu nhiên mà con người sợ hãi.
C. vật tổ.
D. tất cả các đối tượng trên.
Ngôn ngữ và văn tự nào phát triển là điều kiện chuyển tải, truyền bá văn học, văn hóa Ấn Độ ?
A. chữ Phạn (Sanskrit).
B. chữ Brahmi.
C. kí tự Latinh.
D. cả A, B, C đều đúng.
Thời kì ở Ấn Độ có những công trình kiến trúc, điêu khắc có giá trị xuyên suốt thời gian lịch sử loài người là ?
A. thời Ma-ga-đa.
B. thời Gúp-ta.
C. thời Hác-sa.
D. thời A-sô-ca.
Khu vực chịu ảnh hưởng của văn hóa Ấn Độ nhiều nhất là
A. khu vực Bắc Á.
B. khu vực Tây Á.
C. khu vực Đông Nam Á.
D. khu vực Trung Á.
Tộc người ở nước ta đã sử dụng chữ Phạn của Ấn Độ là
A. người Khơ-me.
B. người Kinh.
C. người Chăm.
D. các dân tộc ở Tây nguyên.
Nét nổi bật của văn hóa Ấn Độ thời kì định hình và phát triển là :
A. một đất nước, một thời kì lại sản sinh ra hai tôn giáo lớn của thế giới.
B. chữ viết xuất hiện và sớm hoàn thiện tạo điều kiện cho một nền văn học cổ phát triển rực rở.
C. diễn ra sự giao lưu văn hóa mạnh mẽ giữa Đông và Tây.
D. ý A và B đều đúng.
Ý nào sao đây không phải là nguyên nhân cho Ấn Độ rơi vào tình trạng chia rẻ, phân tán vào thế kỉ VII ?
A. Nền VH truyền thống Ấn Độ dần dần bị mai một dưới sự ảnh hưởng của các nhân tố từ bên ngoài.
B. Chính quyền trung ương suy yếu.
C. Đất nước rộng lớn và bị ngăn cách.
D. Mỗi vùng lãnh thổ lại có những điều kiện và sắc thái riêng.
Sự phân liệt, chia rẽ ở Ấn Độ không chứng tỏ
A. tình trạng khủng hoảng, suy thoái của Ấn Độ.
B. sự phát triển tự cường của các vùng địa phương.
C. sự phát triển của các vùng xa hơn.
D. văn hóa truyền thống Ấn Độ có dịp truyền bá, phát triển rộng trên toàn lãnh thổ và ảnh hưởng ra bên ngoài.
Nước đóng vai trò tích cực trong việc phổ biến văn hóa Ấn Độ là
A. nước Pan-đi-a.
B. nước Pa-la.
C. nước Ma-ga-đa.
D. nước Pa-la-va.
Nét nổi bật trong tình hình Ấn Độ dưới thời Vương triều Hồi giáo Đê-li là
A. Vương triều Đê-li là vương triều ngoại tộc nhưng đã nhanh chóng tự biến thành vương triều của nước Ấn Độ.
B. diễn ra sự giao lưu văn hóa Đông (văn hóa Ấn Độ) – Tây (văn hóa A-rập Hồi giáo).
C. Hồi giáo từ Ấn Độ được truyền bá và ảnh hưởng đến nhiều nơi ở Đông Nam Á.
D. Cả A, B, C đều đúng.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Văn Dũng
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)