Bài 20. Bức tranh của em gái tôi
Chia sẻ bởi Nguyễn Quỳnh Trang |
Ngày 21/10/2018 |
24
Chia sẻ tài liệu: Bài 20. Bức tranh của em gái tôi thuộc Ngữ văn 6
Nội dung tài liệu:
Chào mừng các thầy cô đến dự giờ
Tiết 81+82: Bức tranh của em gái tôi
I.Tìm hiểu chung:
1.Tác giả:
-Sinh năm 1959.
-Quê ở huyện Chương Mĩ,tỉnh Hà Tây
2.Tác phẩm:
-Đoạt giải Nhì trong cuộc thi viết “Tương lai vẫy gọi” của báo Thiếu niên tiền phong.
-Ngôi kể thứ nhất
II.Đọc hiểu văn bản:
1.Tóm tắt truyện “Bức tranh của em gái tôi:
Kiều Phương là cô bé hay lục lọi đồ vật và tự bôi bẩn mặt mình vì thế nên anh trai cô đặt cho cô bé biệt danh là Mèo. Một hôm chú Tiến Lê-họa sĩ, bạn thân của bố hai anh em đến chơi. Bé Quỳnh là con chú và chú đã phát hiện ra tài năng vẽ của Phương. Người anh phát hiện ra em có tài năng thì ghen tị và mặc cảm,tình cảm với em không như trước. Kiều Phương đã nhận được lời mời tham gia trại thi vẽ quốc tế và cô đã được giải nhất. Cả nhà đi xem bức tranh đạt giải nhất của Phương và nhận ra rằng cô bé vẽ anh trai mình ngồi bên cửa sổ. Người anh đã nhận ra tấm lòng nhân hậu của người em đồng thời cũng nhận ra những hạn chế và thiếu sót của mình.
2.
a)Nhân vật chính trong truyện là người anh trai và Kiều Phương.Có thể khẳng định cả hai đều là nhân vật chính trong truyện. Tuy nhiên nhân vật người anh là tác giả muốn thể hiện chủ đề: thái độ và cách ứng xử trước tài năng và thành công của người khác. Nhân vật anh là nhân vật quan trọng trong câu chuyện.
b)Truyện được kể theo lời nhân vật người anh. Cách kể này có tác dụng tạo ra sự gần gũi về tâm lí của người anh và Kiều Phương. Nó giúp cho nhân vật tự soi xét, đánh giá những tình cảm, ý nghĩ của mình bộc lộ một cách chân thành những ý nghĩ thầm kín.
4.Đoạn kết của truyện, người anh như muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu. Đoạn kết này cho thấy người anh đã nhận ra những điều không phải của mình. Anh thừa nhận anh chưa đẹp như người trong tranh. Trước đó là sự ghen tị, xa lánh, thì giờ đây anh đã nhận ra được vẻ đẹp tâm hồn và sự nhân hậu của người xem.
5.Nhân vật Kiều Phương là một cô bé hồn nhiên. Cái tên Mèo xấu xí do người anh đặt cho không hề làm cho Phương mếch lòng. Người anh dù không yêu thương Phương nhưng Phương vẫn yêu quý anh, chọn anh làm đối tương vẽ tranh vì anh là “thân thuộc nhất”. Kiều Phương là đối tương nhân hâu và sự nhân hậu đó đã làm cho người anh có cái nhìn đúng hơn về mình và mọi người.
Tiết 81+82: Bức tranh của em gái tôi
I.Tìm hiểu chung:
1.Tác giả:
-Sinh năm 1959.
-Quê ở huyện Chương Mĩ,tỉnh Hà Tây
2.Tác phẩm:
-Đoạt giải Nhì trong cuộc thi viết “Tương lai vẫy gọi” của báo Thiếu niên tiền phong.
-Ngôi kể thứ nhất
II.Đọc hiểu văn bản:
1.Tóm tắt truyện “Bức tranh của em gái tôi:
Kiều Phương là cô bé hay lục lọi đồ vật và tự bôi bẩn mặt mình vì thế nên anh trai cô đặt cho cô bé biệt danh là Mèo. Một hôm chú Tiến Lê-họa sĩ, bạn thân của bố hai anh em đến chơi. Bé Quỳnh là con chú và chú đã phát hiện ra tài năng vẽ của Phương. Người anh phát hiện ra em có tài năng thì ghen tị và mặc cảm,tình cảm với em không như trước. Kiều Phương đã nhận được lời mời tham gia trại thi vẽ quốc tế và cô đã được giải nhất. Cả nhà đi xem bức tranh đạt giải nhất của Phương và nhận ra rằng cô bé vẽ anh trai mình ngồi bên cửa sổ. Người anh đã nhận ra tấm lòng nhân hậu của người em đồng thời cũng nhận ra những hạn chế và thiếu sót của mình.
2.
a)Nhân vật chính trong truyện là người anh trai và Kiều Phương.Có thể khẳng định cả hai đều là nhân vật chính trong truyện. Tuy nhiên nhân vật người anh là tác giả muốn thể hiện chủ đề: thái độ và cách ứng xử trước tài năng và thành công của người khác. Nhân vật anh là nhân vật quan trọng trong câu chuyện.
b)Truyện được kể theo lời nhân vật người anh. Cách kể này có tác dụng tạo ra sự gần gũi về tâm lí của người anh và Kiều Phương. Nó giúp cho nhân vật tự soi xét, đánh giá những tình cảm, ý nghĩ của mình bộc lộ một cách chân thành những ý nghĩ thầm kín.
4.Đoạn kết của truyện, người anh như muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu. Đoạn kết này cho thấy người anh đã nhận ra những điều không phải của mình. Anh thừa nhận anh chưa đẹp như người trong tranh. Trước đó là sự ghen tị, xa lánh, thì giờ đây anh đã nhận ra được vẻ đẹp tâm hồn và sự nhân hậu của người xem.
5.Nhân vật Kiều Phương là một cô bé hồn nhiên. Cái tên Mèo xấu xí do người anh đặt cho không hề làm cho Phương mếch lòng. Người anh dù không yêu thương Phương nhưng Phương vẫn yêu quý anh, chọn anh làm đối tương vẽ tranh vì anh là “thân thuộc nhất”. Kiều Phương là đối tương nhân hâu và sự nhân hậu đó đã làm cho người anh có cái nhìn đúng hơn về mình và mọi người.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Quỳnh Trang
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)