20-11
Chia sẻ bởi Lê Thị Ngọc |
Ngày 21/10/2018 |
154
Chia sẻ tài liệu: 20-11 thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
Nắng ấm sân trường
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ
Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.
Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh
Em ngồi yên uống suối mật trong lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng
Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người...
Nghĩa cô thầy con mài không quên
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con,một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp , xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ-chúng con.
Sưu tầm
Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng.
Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua.
Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ,
Cho con bay khỏi vùng trời cổ tích.
Có những lúc thầm lặng con ngắm,
Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn...
Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm,
Sao thấy được nổi lòng thầy cùng năm tháng.
Đã qua rồi một thời và con đã lớn.
Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô.
Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số
Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.
Ở nơi xa theo hương bay của gió,
con gởi lòng mình tôn kính đến thầy yêu".
Lời tự hứa
Lang thang bước giữa sân trường vắng
Tâm hồn ai như lạc vào khoảng lặng
Thấy trong tim dạt dào bao cảm xúc
Nỗi cô đơn trống vắng trọ xa nhà
Bỗng trống trường cắt ngang dòng suy nghĩ
Chợt nhận ra mái ấm chính nơi đây
Mái trường nhỏ sưởi ấm bao tâm hồn
Thầy cô quí bạn bè thương sum vầy
Lòng giống như ngọn lửa hồng cháy rực
Rồi hát vang ba tiếng Hạ Hòa ơi !
Ta tự hứa sẽ hết mình cố gắng
Không phụ lòng thầy cô hằng mong mỏi
Trả ơn này cho mảnh đất quê hương
Nơi hành trang vững bước ta vào đời
DẤU Ấn
trường xưa
Ngày ấy trường tôi nhỏ bé lắm
Vài lớp học khuất bóng hàng cây xanh
Tiếng thầy cô giảng bài vang trong nắng
Lớp đàn em chăm chú dõi trông theo
Bao vất vả gian truân lẫn khó nhọc
Là bấy nhiêu lời an ủi động viên
Tất cả vì tương lai thế hệ trẻ
Thầy và trò cùng cố gắng vượt lên
Ngày nối tháng cứ trôi đi như vậy
Bao mùa hạ đã đến rồi đi qua
Trang giáo án theo thời gian đã bạc
Như tóc thầy đã bạc vì tháng năm
Trải bao mưa gió thăng trầm
Những cánh phượng đã bao lần nở thắm
Truyền thống trường càng dày thêm mãi
Kính thầy, mến bạn, say học, thi đua
Ngày hôm nay nhớ lại kỉ niệm xưa
Ta giật mình thời gian trôi nhanh quá
Thấm thoát 50 năm lịch sử
Vọng lại đâu đây kí ức một thời…
Lớp chúng mình rồi mỗi đứa mỗi nơi
Đến những chân trời ước mơ, khát vọng
Sẽ mãi không thôi thương nhớ Hạ Hòa
THĂM THẦY
Gì vui hơn trò cũ đến thăm thầy
Có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng , rất nhẹ ...
Hẻm cũ , nhà xưa , tường rêu , lặng lẽ
Hồi hộp phút chờ ... cửa mở thầy đây !
Khách là ai ? Thầy chẳng nhận ra ngay
Con đây ạ ! học trò thầy thuở ấy !
Trò cũ tới thăm , lớp xưa hiện lại .
Loang loang ánh nhìn , loang loang nét môi
Vang tiếng nô đùa , vẳng giọng đọc bài
Rộn rịp nhịp trống vào ra mỗi buổi ...
Và cậu trò nhỏ , nghèo , đói mà run
"Cậu bé" ngồi đây tay vẫn run run
Không còn đói mà thương thầy già yếu !
Con khỏi lo . Thầy tiền vơi gạo thiếu
Chuyện lẽ thường , đời đạm bạc từng quen
Mối bận tâm, nhắc lại nếu con quên :
"Đời chỉ đẹp, nếu có tình có nghĩa !"
Bụi phấn xa rồi
Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai
Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn
Một mình thơ thẩn đi tìm lại
Một thoáng hương xưa dưới mái trường
Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,
Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me
Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ
Bụi phấn xa rồi... gửi chút hương!
Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm
Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!
Cuộc đời cũng tựa như trang sách
Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!!
Nước mắt bây giờ để nhớ ai???
Buồn cho năm tháng hững hờ xa
Tìm đâu hình bóng còn vương lại?
Tôi nhớ thầy tôi, nhớ... xót xa!
Như còn đâu đây tiếng giảng bài
Từng trang giáo án vẫn còn nguyên
Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo
Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!!
Thưa Thầy
Thưa thầy, bài học chiều nay
Con bỏ quên ngoài cửa lớp
Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót
Con hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm qua
Con bỏ vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đen
Con đốt thời gian bằng khói thuốc
Sống cho mình và không bao giờ mơ ước
Mình sẽ là ai ? Tôi sẽ là ai ?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn
Sao con học hoài không thuộc
Để bây giờ khi con hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy
Tuổi học trò - Cái tuổi hồn nhiên, trong sáng với biết bao những kỉ niệm vui buồn, những sự ngỗ nghịch đáng yêu và cả những niềm hạnh phúc. Mỗi con người khi đã lớn lên có lẽ đều để lại những dấu ấn riêng cho mình về khoảng thời gian đẹp nhất trong đời ấy. Tuổi học trò với những mộng mơ, những lo âu bất chợt, những ý tưởng chợt đến rồi chợt đi. Tất cả đều được vun đắp và lớn lên dưới mái trường – nơi ta luôn có bạn bè và thầy cô bên cạnh sẻ chia những vui buồn cùng ta.
Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói không thầy sao nên.
Thầy cô, chỉ với hai tiếng thôi mà sao chúng em cảm thấy cao quý và thiêng liêng đến vậy. Có lẽ rằng, tình yêu nghề, yêu trẻ thơ đã ngấm sâu vào trong mỗi con người. Để đến khi trở thành những thầy giáo, cô giáo sự nhiệt huyết, tận tình trong mỗi con người lại dâng trào lên. Thầy cô chính là những người dẫn đường chỉ lối cho chúng em trên con đường đời của riêng mình, người vun đắp những ước mơ của chúng em vào một tương lai tươi sáng hơn.
Mỗi thầy cô giáo là một người lái đò cần mẫn. Khi năm học kết thúc cũng chính là lúc những chuyến đò đã bắt đầu cập bến. Một chuyến đò với biết bao công sức và tâm huyết. Một chuyến đò chở biết bao tri thức, tình cảm mà thầy cô muốn gửi vào mỗi chúng em. Chúng em biết rằng để làm được điều đó thầy cô đã phải thức khuya, miệt mài, cặm cụi bên trang giáo án. Chúng em biết rằng đó là tất cả những giọt mồ hôi, nước mắt của các thầy cô. Tình yêu thương vô bờ bến ấy chúng em sẽ luôn trân trọng và cất giữ mãi trong trái tim.
Thầy cô không những cho chúng em tri thức để từng ngày trôi qua là lúc chúng em bước lên cao hơn với nấc thang kiến thức. Thầy cô còn là người dạy cho chúng em biết, dạy cho chúng em hay về những đạo lí làm người. Đó cũng là những bài học đường đời đầu tiên mà chúng em được học từ thầy cô. Thầy cô là người dạy chúng em biết học, biết viết, biết làm những gì nên làm, biết nói những gì nên nói, biết khi nào nên im lặng để lắng nghe ý kiến của người khác; Người đã dạy em biết khóc, biết cười đúng lúc, biết quan tâm đến những người xung quanh, biết không làm ngơ trước những mảnh đời bất hạnh; Người dạy em biết thế nào là tình yêu thương, thế nào là đoàn kết cũng như làm thế nào để vượt qua đau khổ, thất bại. Những bài học tưởng chừng như đơn giản ấy sẽ là những hành trang vô cùng quý giá để chúng em bước vào đời.
Tình yêu thương mà mỗi thầy cô dành cho những đứa học trò yêu quý của mình cũng giống như tình cảm cha mẹ dành cho chúng em vậy. Chẳng vậy mà người ta vẫn thường hay nói thầy cô là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng em. Thầy cô an ủi và là nguồn động viên vô cùng to lớn đối với chúng em mỗi lần chúng em thất bại, vấp ngã hay là niềm hạnh phúc được nhân đôi những khi thành công. Nhìn những giọt nước mắt đau khổ của chúng em mỗi lần vấp ngã, thầy cô cũng chẳng dấu nổi nước mắt. Những lần như thế thầy cô đều ôm chúng em vào lòng và mong sao sự ấm áp đó sẽ xoa dịu nỗi đau trong lòng mỗi học trò mà thầy cô yêu thương như con.
Chúng em đang dần lớn lên và cũng đã được học rất nhiều thầy giáo, cô giáo. Mỗi người thầy, người cô là một người chăm sóc vườn hoa để mỗi bông hoa sẽ tươi tốt và trở thành một con người có ích cho xã hội. Mỗi thầy cô dạy dỗ chúng em dù tính cách khác nhau nhưng tất cả đều có chung một tình yêu nghề, yêu học trò và cả sự nhiệt huyết trong mỗi con người.
Thầy cô kính mến! Ngày 20-11 đang đến gần. Dù không biết làm gì để đáp lại công ơn to lớn ấy nhưng chúng em cũng xin kính dâng lên các thầy, các cô những lời thành kính và tri ân nhất xuất phát từ sâu trong mỗi trái tim của chúng em. Chúng em xin hứa sẽ học tập thật tốt, sẽ gặt hái được nhiều thành công trong cuộc sống để xứng đáng với những kì vọng và mong mỏi của thầy cô. Dù sau này trên con đường của chúng em dẫu có phong ba, bão táp,chúng em sẽ luôn vững tin bước qua vì chúng em biết ở một nơi nào đó thầy cô vẫn đang mỉm cười và dõi theo chúng em.
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu…
Con biết mình rồi sẽ phải xa cô
Xa ánh mắt thân thương mỗi giờ lên lớp
Tiếng trống trường tan học...
Sẽ chỉ còn tiếng đồng vọng tháng năm
Bâng khuâng ....con đi tìm mùa xuân
Trong những bài thơ cô giảng
Tìm cánh cò chở nắng
Giọt mồ hôi chát đắng...
Cô dạy con biết ghét, biết yêu
Biết khao khát những điều cô mơ ước
Một nửa câu thơ ngập ngừng chưa viết được
Nỗi đau không tên nước mắt chảy vào lòng
Bạn thân yêu ơi! A1 thân yêu ơi!
Dẫu sau này đường đời lắm gian nan
Cũng mong các bạn đừng vội nản lòng
Cố gắng sống và vượt qua tất cả
Góp thêm niềm vui, chia sớt nỗi buồn
Đừng bận tâm hãy nghĩ ta là ai.!!!
Là con dân A1 kiên cường, ngang trái
Sợ gì chi?! Chỉ là đường chông gai.
Học trò hay thơ thẩn
Ngồi ngẩn ngơ nhìn trời
Trên cao có mây trôi
Dưới sân chim sẻ nhảy
Bàn tay khi táy máy
Níu tóc ai ngồi trên
Ai quay lại kên kên
Giả đò mình vô tội
Lá vàng rơi trên lối
Mấy mùa thu trôi qua
Giòng thơ có nhạt nhòa
Tính nào cũng tật ấy
Thầy cô cũng biết vậy
Nhất qủi lại nhì ma
Học trò là thứ ba
Nhưng dù sao cũng thích
Không có trò tinh nghịch
Lấy ai thầy khẽ đầu
Lấy ai cô giận lâu
Khi trò làm cô khóc
Mấy lần trò trốn học
Cô ghé lại tận nhà
Mách với Mẹ với Cha
Trò giỏi mà phá lắm
Trò thương cô đằm thắm
Chẳng nói được một câu
Từ đó đành cúi đầu
Nghe thầy cô dạy bảo
Mãi nhớ
Tháng mười một nhớ lắm những đam mê
Thuở ngày xưa thầy - trò còn chung lối
Đông sang rồi làm lòng ai bối rối
Chút hương đầu...thương nhớ tháng năm xưa
Đã trôi qua một thời nắng mưa
Tuổi học trò bao thơ ngây vụng dại
Dòng lưu bút còn in nhoè trang giấy
Của ai kia ? Như trách mắng vô bờ
Kỉ niệm ngày nào thoáng chợt giấc mơ
Làm ấm lại những mái đầu nhuốm bạc
Chút xuyến xao bồi hồi ngơ ngác
Trong tim mình khi thăm lại trường ơi!
Vẫn còn đây những hình ảnh mến thương
Bạn bè, thầy cô, trường xưa rêu phủ
Lời cô thầy say sưa, càng sâu lắng
Cho thế hệ học trò, chắp cánh bay xa...
Lời kính trọng xin gửi niềm thiết tha
Những nhớ thương về thầy cô, bè bạn
Sao kể xiết ơn "Mẹ hiền" dìu dắt
Kỷ niệm ngày nào...MÃI NHỚ LẮM THẦY CÔ!
Nhớ lại lúc học hành thưở bé
Sau nghỉ hè gặp lại bạn bè
Nào là áo mới cùng khoe
Nào sách, nào bút…ai chê được gì
Điều sướng nhất, cần chi suy nghĩ
Ngày khai trường, năm học bước đi
Bao nhiêu kỷ niệm tức thì
Hiện trong trí nhớ những khi tựu trường
Ngồi nhớ lại: thầy cô thương mến
Có ngày nay, ơn ấy nào quên
Cuộc đời sóng gió bao phen
Thầy cô dạy dỗ mới nên thành người
Nhìn các cháu, thời nay sướng quá
Lớp đẹp, trường to, lại gần nhà
Tựu trường, náo nức điểm qua
Các cháu trông ngóng ngày ra tựu trường
Chắc đông quá, nhiều nơi phải nghỉ
Lớp mười người được chỉ định đi
Ở nhà cháu biết làm gì
Cứ ngồi tưởng tượng ngày đi tựu trường
Nếu thầy cô biết thương lũ trẻ
Ngày tựu trường chẳng để cháu về
Tập trung kể chuyện cháu nghe
Cũng là thu xếp mọi bề ấm êm
Ngày tựu trường bao em chờ đợi
Vì các em, vì bởi cuộc đời
Ai qua tuổi trẻ con người
Vô cùng yêu lắm cái thời học sinh.
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ
Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.
Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh
Em ngồi yên uống suối mật trong lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng
Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người...
Nghĩa cô thầy con mài không quên
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con,một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp , xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ-chúng con.
Sưu tầm
Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng.
Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua.
Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ,
Cho con bay khỏi vùng trời cổ tích.
Có những lúc thầm lặng con ngắm,
Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn...
Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm,
Sao thấy được nổi lòng thầy cùng năm tháng.
Đã qua rồi một thời và con đã lớn.
Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô.
Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số
Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.
Ở nơi xa theo hương bay của gió,
con gởi lòng mình tôn kính đến thầy yêu".
Lời tự hứa
Lang thang bước giữa sân trường vắng
Tâm hồn ai như lạc vào khoảng lặng
Thấy trong tim dạt dào bao cảm xúc
Nỗi cô đơn trống vắng trọ xa nhà
Bỗng trống trường cắt ngang dòng suy nghĩ
Chợt nhận ra mái ấm chính nơi đây
Mái trường nhỏ sưởi ấm bao tâm hồn
Thầy cô quí bạn bè thương sum vầy
Lòng giống như ngọn lửa hồng cháy rực
Rồi hát vang ba tiếng Hạ Hòa ơi !
Ta tự hứa sẽ hết mình cố gắng
Không phụ lòng thầy cô hằng mong mỏi
Trả ơn này cho mảnh đất quê hương
Nơi hành trang vững bước ta vào đời
DẤU Ấn
trường xưa
Ngày ấy trường tôi nhỏ bé lắm
Vài lớp học khuất bóng hàng cây xanh
Tiếng thầy cô giảng bài vang trong nắng
Lớp đàn em chăm chú dõi trông theo
Bao vất vả gian truân lẫn khó nhọc
Là bấy nhiêu lời an ủi động viên
Tất cả vì tương lai thế hệ trẻ
Thầy và trò cùng cố gắng vượt lên
Ngày nối tháng cứ trôi đi như vậy
Bao mùa hạ đã đến rồi đi qua
Trang giáo án theo thời gian đã bạc
Như tóc thầy đã bạc vì tháng năm
Trải bao mưa gió thăng trầm
Những cánh phượng đã bao lần nở thắm
Truyền thống trường càng dày thêm mãi
Kính thầy, mến bạn, say học, thi đua
Ngày hôm nay nhớ lại kỉ niệm xưa
Ta giật mình thời gian trôi nhanh quá
Thấm thoát 50 năm lịch sử
Vọng lại đâu đây kí ức một thời…
Lớp chúng mình rồi mỗi đứa mỗi nơi
Đến những chân trời ước mơ, khát vọng
Sẽ mãi không thôi thương nhớ Hạ Hòa
THĂM THẦY
Gì vui hơn trò cũ đến thăm thầy
Có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng , rất nhẹ ...
Hẻm cũ , nhà xưa , tường rêu , lặng lẽ
Hồi hộp phút chờ ... cửa mở thầy đây !
Khách là ai ? Thầy chẳng nhận ra ngay
Con đây ạ ! học trò thầy thuở ấy !
Trò cũ tới thăm , lớp xưa hiện lại .
Loang loang ánh nhìn , loang loang nét môi
Vang tiếng nô đùa , vẳng giọng đọc bài
Rộn rịp nhịp trống vào ra mỗi buổi ...
Và cậu trò nhỏ , nghèo , đói mà run
"Cậu bé" ngồi đây tay vẫn run run
Không còn đói mà thương thầy già yếu !
Con khỏi lo . Thầy tiền vơi gạo thiếu
Chuyện lẽ thường , đời đạm bạc từng quen
Mối bận tâm, nhắc lại nếu con quên :
"Đời chỉ đẹp, nếu có tình có nghĩa !"
Bụi phấn xa rồi
Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai
Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn
Một mình thơ thẩn đi tìm lại
Một thoáng hương xưa dưới mái trường
Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,
Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me
Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ
Bụi phấn xa rồi... gửi chút hương!
Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm
Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!
Cuộc đời cũng tựa như trang sách
Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!!
Nước mắt bây giờ để nhớ ai???
Buồn cho năm tháng hững hờ xa
Tìm đâu hình bóng còn vương lại?
Tôi nhớ thầy tôi, nhớ... xót xa!
Như còn đâu đây tiếng giảng bài
Từng trang giáo án vẫn còn nguyên
Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo
Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!!
Thưa Thầy
Thưa thầy, bài học chiều nay
Con bỏ quên ngoài cửa lớp
Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót
Con hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm qua
Con bỏ vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đen
Con đốt thời gian bằng khói thuốc
Sống cho mình và không bao giờ mơ ước
Mình sẽ là ai ? Tôi sẽ là ai ?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn
Sao con học hoài không thuộc
Để bây giờ khi con hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy
Tuổi học trò - Cái tuổi hồn nhiên, trong sáng với biết bao những kỉ niệm vui buồn, những sự ngỗ nghịch đáng yêu và cả những niềm hạnh phúc. Mỗi con người khi đã lớn lên có lẽ đều để lại những dấu ấn riêng cho mình về khoảng thời gian đẹp nhất trong đời ấy. Tuổi học trò với những mộng mơ, những lo âu bất chợt, những ý tưởng chợt đến rồi chợt đi. Tất cả đều được vun đắp và lớn lên dưới mái trường – nơi ta luôn có bạn bè và thầy cô bên cạnh sẻ chia những vui buồn cùng ta.
Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói không thầy sao nên.
Thầy cô, chỉ với hai tiếng thôi mà sao chúng em cảm thấy cao quý và thiêng liêng đến vậy. Có lẽ rằng, tình yêu nghề, yêu trẻ thơ đã ngấm sâu vào trong mỗi con người. Để đến khi trở thành những thầy giáo, cô giáo sự nhiệt huyết, tận tình trong mỗi con người lại dâng trào lên. Thầy cô chính là những người dẫn đường chỉ lối cho chúng em trên con đường đời của riêng mình, người vun đắp những ước mơ của chúng em vào một tương lai tươi sáng hơn.
Mỗi thầy cô giáo là một người lái đò cần mẫn. Khi năm học kết thúc cũng chính là lúc những chuyến đò đã bắt đầu cập bến. Một chuyến đò với biết bao công sức và tâm huyết. Một chuyến đò chở biết bao tri thức, tình cảm mà thầy cô muốn gửi vào mỗi chúng em. Chúng em biết rằng để làm được điều đó thầy cô đã phải thức khuya, miệt mài, cặm cụi bên trang giáo án. Chúng em biết rằng đó là tất cả những giọt mồ hôi, nước mắt của các thầy cô. Tình yêu thương vô bờ bến ấy chúng em sẽ luôn trân trọng và cất giữ mãi trong trái tim.
Thầy cô không những cho chúng em tri thức để từng ngày trôi qua là lúc chúng em bước lên cao hơn với nấc thang kiến thức. Thầy cô còn là người dạy cho chúng em biết, dạy cho chúng em hay về những đạo lí làm người. Đó cũng là những bài học đường đời đầu tiên mà chúng em được học từ thầy cô. Thầy cô là người dạy chúng em biết học, biết viết, biết làm những gì nên làm, biết nói những gì nên nói, biết khi nào nên im lặng để lắng nghe ý kiến của người khác; Người đã dạy em biết khóc, biết cười đúng lúc, biết quan tâm đến những người xung quanh, biết không làm ngơ trước những mảnh đời bất hạnh; Người dạy em biết thế nào là tình yêu thương, thế nào là đoàn kết cũng như làm thế nào để vượt qua đau khổ, thất bại. Những bài học tưởng chừng như đơn giản ấy sẽ là những hành trang vô cùng quý giá để chúng em bước vào đời.
Tình yêu thương mà mỗi thầy cô dành cho những đứa học trò yêu quý của mình cũng giống như tình cảm cha mẹ dành cho chúng em vậy. Chẳng vậy mà người ta vẫn thường hay nói thầy cô là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng em. Thầy cô an ủi và là nguồn động viên vô cùng to lớn đối với chúng em mỗi lần chúng em thất bại, vấp ngã hay là niềm hạnh phúc được nhân đôi những khi thành công. Nhìn những giọt nước mắt đau khổ của chúng em mỗi lần vấp ngã, thầy cô cũng chẳng dấu nổi nước mắt. Những lần như thế thầy cô đều ôm chúng em vào lòng và mong sao sự ấm áp đó sẽ xoa dịu nỗi đau trong lòng mỗi học trò mà thầy cô yêu thương như con.
Chúng em đang dần lớn lên và cũng đã được học rất nhiều thầy giáo, cô giáo. Mỗi người thầy, người cô là một người chăm sóc vườn hoa để mỗi bông hoa sẽ tươi tốt và trở thành một con người có ích cho xã hội. Mỗi thầy cô dạy dỗ chúng em dù tính cách khác nhau nhưng tất cả đều có chung một tình yêu nghề, yêu học trò và cả sự nhiệt huyết trong mỗi con người.
Thầy cô kính mến! Ngày 20-11 đang đến gần. Dù không biết làm gì để đáp lại công ơn to lớn ấy nhưng chúng em cũng xin kính dâng lên các thầy, các cô những lời thành kính và tri ân nhất xuất phát từ sâu trong mỗi trái tim của chúng em. Chúng em xin hứa sẽ học tập thật tốt, sẽ gặt hái được nhiều thành công trong cuộc sống để xứng đáng với những kì vọng và mong mỏi của thầy cô. Dù sau này trên con đường của chúng em dẫu có phong ba, bão táp,chúng em sẽ luôn vững tin bước qua vì chúng em biết ở một nơi nào đó thầy cô vẫn đang mỉm cười và dõi theo chúng em.
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu…
Con biết mình rồi sẽ phải xa cô
Xa ánh mắt thân thương mỗi giờ lên lớp
Tiếng trống trường tan học...
Sẽ chỉ còn tiếng đồng vọng tháng năm
Bâng khuâng ....con đi tìm mùa xuân
Trong những bài thơ cô giảng
Tìm cánh cò chở nắng
Giọt mồ hôi chát đắng...
Cô dạy con biết ghét, biết yêu
Biết khao khát những điều cô mơ ước
Một nửa câu thơ ngập ngừng chưa viết được
Nỗi đau không tên nước mắt chảy vào lòng
Bạn thân yêu ơi! A1 thân yêu ơi!
Dẫu sau này đường đời lắm gian nan
Cũng mong các bạn đừng vội nản lòng
Cố gắng sống và vượt qua tất cả
Góp thêm niềm vui, chia sớt nỗi buồn
Đừng bận tâm hãy nghĩ ta là ai.!!!
Là con dân A1 kiên cường, ngang trái
Sợ gì chi?! Chỉ là đường chông gai.
Học trò hay thơ thẩn
Ngồi ngẩn ngơ nhìn trời
Trên cao có mây trôi
Dưới sân chim sẻ nhảy
Bàn tay khi táy máy
Níu tóc ai ngồi trên
Ai quay lại kên kên
Giả đò mình vô tội
Lá vàng rơi trên lối
Mấy mùa thu trôi qua
Giòng thơ có nhạt nhòa
Tính nào cũng tật ấy
Thầy cô cũng biết vậy
Nhất qủi lại nhì ma
Học trò là thứ ba
Nhưng dù sao cũng thích
Không có trò tinh nghịch
Lấy ai thầy khẽ đầu
Lấy ai cô giận lâu
Khi trò làm cô khóc
Mấy lần trò trốn học
Cô ghé lại tận nhà
Mách với Mẹ với Cha
Trò giỏi mà phá lắm
Trò thương cô đằm thắm
Chẳng nói được một câu
Từ đó đành cúi đầu
Nghe thầy cô dạy bảo
Mãi nhớ
Tháng mười một nhớ lắm những đam mê
Thuở ngày xưa thầy - trò còn chung lối
Đông sang rồi làm lòng ai bối rối
Chút hương đầu...thương nhớ tháng năm xưa
Đã trôi qua một thời nắng mưa
Tuổi học trò bao thơ ngây vụng dại
Dòng lưu bút còn in nhoè trang giấy
Của ai kia ? Như trách mắng vô bờ
Kỉ niệm ngày nào thoáng chợt giấc mơ
Làm ấm lại những mái đầu nhuốm bạc
Chút xuyến xao bồi hồi ngơ ngác
Trong tim mình khi thăm lại trường ơi!
Vẫn còn đây những hình ảnh mến thương
Bạn bè, thầy cô, trường xưa rêu phủ
Lời cô thầy say sưa, càng sâu lắng
Cho thế hệ học trò, chắp cánh bay xa...
Lời kính trọng xin gửi niềm thiết tha
Những nhớ thương về thầy cô, bè bạn
Sao kể xiết ơn "Mẹ hiền" dìu dắt
Kỷ niệm ngày nào...MÃI NHỚ LẮM THẦY CÔ!
Nhớ lại lúc học hành thưở bé
Sau nghỉ hè gặp lại bạn bè
Nào là áo mới cùng khoe
Nào sách, nào bút…ai chê được gì
Điều sướng nhất, cần chi suy nghĩ
Ngày khai trường, năm học bước đi
Bao nhiêu kỷ niệm tức thì
Hiện trong trí nhớ những khi tựu trường
Ngồi nhớ lại: thầy cô thương mến
Có ngày nay, ơn ấy nào quên
Cuộc đời sóng gió bao phen
Thầy cô dạy dỗ mới nên thành người
Nhìn các cháu, thời nay sướng quá
Lớp đẹp, trường to, lại gần nhà
Tựu trường, náo nức điểm qua
Các cháu trông ngóng ngày ra tựu trường
Chắc đông quá, nhiều nơi phải nghỉ
Lớp mười người được chỉ định đi
Ở nhà cháu biết làm gì
Cứ ngồi tưởng tượng ngày đi tựu trường
Nếu thầy cô biết thương lũ trẻ
Ngày tựu trường chẳng để cháu về
Tập trung kể chuyện cháu nghe
Cũng là thu xếp mọi bề ấm êm
Ngày tựu trường bao em chờ đợi
Vì các em, vì bởi cuộc đời
Ai qua tuổi trẻ con người
Vô cùng yêu lắm cái thời học sinh.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Lê Thị Ngọc
Dung lượng: |
Lượt tài: 3
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)